Hạ Vàng > 20-03-11, 12:13 PM

. Nó "to tát" bởi vì bây giờ em mới biết, đó chỉ là những điều người ta làm hàng ngày, làm bằng thói quen đôi khi chẳng cần suy nghĩ - và điều quan trọng là - ngày ấy, em vẫn tưởng mình sâu sắc, ai dè giờ mới biết mình ngốc nghếch, ngô nghê như thế nào ... 


. Bởi có những điều, lý trí biết sai nhưng cảm xúc hoàn toàn đi ngược lại. Có khi lý trí biểu đúng, nhưng cảm xúc lại cứ trơ trơ...Hic...hic...
...
)Hạ Vàng > 25-03-11, 09:52 AM


Hạ Vàng > 26-03-11, 12:26 PM
Lại cuối tuần...thời gian trôi nhanh quá...
 Biết sao được nè, cuộc sống muôn vẻ, đâu có điều gì chỉ bó gọn trong mớ kiến thức lý thuyết suông như nó chứ …
. Nó biết mình hok giỏi ứng phó, dễ tin và không có khả năng đoán được lòng người. Cái gì thấy sờ sợ, nó chỉ còn cách tránh xa – để hok bị tổn thương, nó tập trơ cảm xúc để hok đau. Hì, chạy trốn như là một bản năng, dù nó rất ghét. Nó chỉ sợ một ngày nào đó nó trở thành vô cảm… 
...Hạ Vàng > 01-04-11, 01:50 PM



Hạ Vàng > 02-04-11, 12:07 PM

Hạ Vàng > 08-04-11, 12:45 AM

...mẹ ơi... con muốn làm cho mẹ hết lo lắng... nhưng con biết có những điều con không thể làm được... và mẹ cứ hoài lo lắng... Mẹ ơi...
Hạ Vàng > 16-04-11, 09:18 PM
)
); nhưng mẹ rất nghiêm khắc với con, hok bao giờ được về sau 9g tối, hok được đọc sách "nhảm nhí", hok được la cà sau giờ học... Cả một đống chữ "hok được..." lun 
 (mà cũng tại anh Hai rủ con thui nha mẹ 
)...
. Anh Hai đỡ không tới, chỉ biết hối "tuột xuống! tuột xuống! lẹ!". Lúc đó con sợ quá nhắm mắt...buông chân...và óott...xuống đất bằng cái m.... 
. Đau điếng hồn còn bị anh Hai la: ngu quá, sao không kẹp cái chân lại (má ơi 
)...
Hạ Vàng > 17-04-11, 12:55 PM
...
 
Hạ Vàng > 18-04-11, 10:10 PM
Uh thì cuộc sống có bộn bề... ngày nào chẳng vậy... có chăng nhiều hay ít hơn một chút thôi... nhưng cái thực tại lôi kéo ta được bao nhiêu... hay như hình sin mà bạn đã nói... khi nó lên đỉnh, nó sẽ phải xuống... 
Hạ Vàng > 20-04-11, 07:17 PM
