<span style='font-size: 15px;'> </span> <span style='font-size: 15px;'><span style='color: #9932CC'><em class='bbc'>ANH THÍCH EM!!!</em><br />
<em class='bbc'>Câu chuyện xảy ra tại KTX ĐHQGTPHCM </em></span></span> <span style='font-size: 15px;'><span style='color: #9932CC'><em class='bbc'><span style='font-family: Wingdings'>J</span>, nhân vật chính là một cô bạn cực kỳ thích chuột Mickey và một chàng trai có tên trong YH list của cô ấy là TT_TT…</em><br />
<br />
Em thích anh!</span></span> <span style='font-size: 15px;'><span style='color: #9932CC'><br />
Hân muốn nói ra câu đó bao nhiêu lần mỗi khi nhìn thấy khuôn mặt mà nó ngưỡng mộ từ lâu (dĩ nhiên sự ngưỡng mộ quá đáng này bạn bè nó ai cũng biết, chỉ có một điều họ không biết – tình cảm đó không chỉ là ngưỡng mộ).<br />
Nó thua anh một tuổi, là một con bé năm hai; còn anh - một sinh viên năm ba nổi tiếng bậc nhất trường, không phải vì ngoại hình, cũng không phải là cây văn nghệ… mà vì anh giỏi! Nó – thủ khoa đầu vào ngành, cũng là thủ khoa kỳ thi tốt nghiệp toàn tỉnh, điểm trung bình TOP TEN trường – có tình cảm rất đặc biệt với những người giỏi… hơn nó!<br />
Anh quan tâm nó như những đứa em khóa dưới khác, nhưng lại hay nói chuyện và làm việc với Hương – bí thư lớp! Đơn giản vì cả hai người cùng làm ở Đoàn khoa mà Hương thì là một người cực xuất sắc trong lĩnh vực tổ chức, hoạt động đoàn thể và có một kỹ năng giao tiếp cực tốt. Mỗi khi nhìn Hương và anh đi chung với nhau, cười đùa vui vẻ, nó buồn thiu… “Ước gì mình cũng gần gũi với anh như vậy!”, nó thấy tủi thân…<br />
Với những gì mà nó có (học giỏi, gia đình không giàu nhưng nề nếp, tính tình hòa đồng, khá tốt bụng, vẻ ngoài không có gì đặc biệt nhưng nhìn lâu lại thấy dễ thương và cuốn hút lạ) nhiều người đã từng vì nó mà nghiêng ngả… những người tỏ tình với nó đều là những người bạn thân thiết nhất (ai bảo vẻ đẹp tiềm ẩn, chơi lâu mới thấy =.=), và rất khó khăn cho nó khi… không thể từ chối họ… hết lần này đến lần khác số phận cứ trêu ngươi nó… bạn thân lần lượt rời xa nó sau mỗi lần quen – chia tay – khi nó không muốn làm họ, và cả bản thân nó khổ thêm nữa! Đến bây giờ thì nó thật sự chán nản với suy nghĩ “có người yêu”!<br />
Anh cũng không làm nó thay đổi được suy nghĩ này… mỗi lần có dịp nói chuyện với anh (cách duy nhất để nó có thể gặp anh là tham gia đội tuyển), nghe anh nói, nghe anh giảng bài, nhìn anh chơi đùa… cảm giác của nó là “ai là người yêu của anh thật hạnh phúc”! Nhưng nó cũng không mu muội đến mức tưởng tượng một ngày nào đó sẽ là một cặp với anh, chỉ nghĩ đến đoạn anh chở nó bằng chiếc wave α của anh và nó ôm anh chặt cứng là nó đã rợn hết da gà rồi… Eo… nó không muốn phải đơn phương bất kỳ ai nữa đâu! Nó đã phải đơn phương hai lần rồi. Lần đầu tiên vào năm lớp 9, khi nó học đội tuyển toán tỉnh chung với một bạn giỏi vượt trội nó… dĩ nhiên nó cũng không hề lép vế so với bạn í, đơn giản vì nó là “hot girl” trong lãnh địa hiếm khi có bóng hồng này… nhớ nhung, khó chịu, bực bội… haiya lần đầu tiên nó rung động trước một đứa con trai như vậy! Sau khi đội tuyển hoàn thành nhiệm vụ, đường ai nấy đi, nó quay về cuộc sống bình thường mà không có một chút buồn nhớ <img src='http://forum.petalia.org/public/style_emoticons/default/biggrin.gif' class='bbc_emoticon' alt='
' /> . Lần thứ hai là vào HKI năm nay… thằng bạn cùng nhóm đẹp trai, nhà giàu, học giỏi, galang – đúng mẫu người lí tưởng của bất kỳ đứa con gái nào! Nó đã khóc nhiều lắm ấy, cũng chẳng phải vì tình cảm sâu đậm gì, chỉ là nó không chấp nhận cái kiểu tình cảm không rõ ràng, nửa này nửa kia của người đó! Nó khó chịu muốn tìm ra đáp án nhưng không thể mở lời… cách tốt nhất là rút lui, cắt liên lạc, làm mặt lạnh, phản bác tất cả những ý kiến của người mà nó từng để ý trong bất kỳ dịp tranh luận nào! (cái này gọi là ăn không được thì đạp đổ đó ^^). Và nó đã thành công khi không còn vương vấn gì về hình bóng đó… bây giờ hắn đã có người yêu, cùng lớp với nó, và nó – bình thường, không có thời gian suy nghĩ về cặp tình – nhân – nào – đó!<br />
Nhưng lần này là một đối tượng khác… anh quá giỏi, quá hoàn hảo… nếu như không trừ đi những khiếm khuyết – đơn giản nó nghĩ là khiếm khuyết! Có thể kể ở đây như tiểu lượng của anh hơi bị cao, có tình cảm quá nhiều với người cũ, anh cũng đào hoa lắm lắm… mà nó thì đã từng thề với bóng đèn rằng nó sẽ không yêu:<br />
1. Con trai nhậu<br />
2. Con trai còn nặng lòng với tình cũ<br />
3. Con trai lăng nhăng<br />
4. Con trai sến<br />
(trích nguyên văn status FB)<br />
Nhưng dù có điểm gì đi chăng nữa trong mắt nó anh vẫn là idol “con người ai mà không có khiếm khuyết chứ!”. Nó sợ sẽ khó có thể dứt được tình cảm của mình, khó quên được anh nếu bị lấn vào quá sâu… và thêm một điều nữa, nó cảm thấy có lỗi với người bạn trai mà nó vừa chia tay! Kể từ khi sinh ra trên thế gian này, nó chưa biết yêu là gì, còn thích thì nó không thể xác định được có đúng là thích không hay chỉ là tí xi cảm nắng, những người nó quen đều là để đền đáp tình cảm họ dành cho nó và cũng để hai đứa kiểm chứng việc không – thể - chuyển – từ – bạn – thân – thành – người – yêu!<br />
Nó cứ lặng lẽ nghĩ, lặng lẽ ngắm nhìn và update những tin tức về anh. Anh quan tâm đến nó nhiều hơn, nhưng cũng chỉ dừng ở mức đàn anh cho đàn em cùng ngành… ông trời cũng không cho nó nhiều thời gian để tiếp cận và nói chuyện với anh. Bản chất của một đứa nhí nhố, miệng mồm tía lia và rất hòa đồng của nó đã biến mất ở những nơi có anh… thấy anh là người nó cứng đơ, anh nói gì nó cũng chỉ cười và dạ… nó trở nên hiền lành một cách kỳ lạ, đôi khi “tự kỷ” chỉ ngồi một mình, lặng lẽ... Bạn nó nói có lẽ nó bị “khớp”, nó thì thừa biết là nó đang mắc bịnh gì!<br />
Các buổi tập huấn đến nhiều hơn để chuẩn bị cho kỳ thi, vậy là nó sẽ được gặp anh nhiều hơn… Nhưng nó đã chán nản rồi… từ cái lúc nó đọc được những cái note trên phây của anh viết cho EX, nội dung cực kỳ tình củm về những cảm xúc khó tả cho một chuyện tình đã qua (anh đã ngừng viết note cách đây gần một năm)… rồi những mệt mỏi vì lịch học dày đặc và cảm giác day dứt với người bạn trai cũ… nó muốn sống một cuộc sống bình lặng, không tình yêu, chỉ học hành và gia đình, nó sẽ không để bố mẹ thất vọng, sẽ bù đắp cho khoảng thời gian ăn chơi vừa qua...<br />
Một tuần rồi, nó gặp anh duy nhất ở buổi thi duyên dáng sinh viên, cả hai đều đi cổ vũ cho gà nhà. Nhưng lần này nó đã thành công khi thời gian chủ yếu của nó không còn dành để quan sát anh nữa, mà là gào thét, vỗ tay ủng hộ cho bạn nó thi và bình loạn các thí sinh khác. Đôi khi nó thấy anh nhìn nó, có lẽ hôm nay anh thấy nó lạ quá, không còn là cô bé trầm tư như mọi lần nữa. Hôm nay nó mới chính là nó! Nhanh chóng xóa bỏ khỏi mình cảm giác không bình thường, cố đặt mọi thứ vào suy nghĩ giản đơn của nó, xem như mọi chuyện không có gì, nó và anh vẫn chỉ là anh em đồng môn – đó là cách nó ứng xử với những vướng mắc tình cảm, vẫn sẽ là số 0 khi chưa có điều gì rõ ràng!<br />
Sau một tháng tự nhủ bản thân mình và treo stt YH “sau đại học mới có người iu, 25-28t cưới chồng, sinh con <img src='http://forum.petalia.org/public/style_emoticons/default/laughing2.gif' class='bbc_emoticon' alt='
' /> ” nó dần xem anh như một người anh thật sự, đôi lúc chat với anh nó cảm nhận chút xao xuyến và hạnh phúc… Nó vẫn hay đứng ra ngoài ban công và nhìn xuống khu Kí túc xá xã hội hóa như trước, hy vọng có thể bắt gặp một dáng người quen thuộc… nhưng dạo gần đây cảm xúc mỗi lần nhìn thấy anh không còn mạnh mẽ nữa… <br />
<br />
<br />
Đợt tuyển cộng tác viên cho kỳ thi do trường tổ chức, nó đã lôi kéo con bạn thân nhất ở đại học tham gia. Đội tuyển và đội cộng tác viên thường xuyên gặp nhau, ăn chơi – gọi là tạo tình đoàn kết gì gì đó </span></span> <span style='font-size: 15px;'><span style='color: #9932CC'>J…<br />
Một tuần sau nó phát hiện anh có biểu hiện lạ… hôm hôm… quan tâm đến nhỏ bạn nó một cách không bình thường trong số những “ người mới”! Nó đã quen với chuyện bạn nó – Ngọc, được người ta theo đuổi từ năm nhất – dù chỉ mới gặp lần đầu đã để ý – ai bảo Ngọc có gương mặt thiên thần, tính tình lại tốt bụng, cởi mở cơ chứ. Ban đầu thì nó có hơi “ganh tỵ” nhưng dần thì nó quen rồi, nó thấy bạn nó xứng đáng được như vậy <img src='http://forum.petalia.org/public/style_emoticons/default/happy.gif' class='bbc_emoticon' alt='^_^' /> .<br />
Lần này có đặc biệt hơn chút xí khi mà người đó lại là anh. Nhưng dù gì nó cũng đã xem anh là bạn và sẽ rất hợp lý khi một người tài giỏi như anh cặp với một người đáng yêu như bạn nó. Nó ủng hộ hai người và tạo tín hiệu cho bạn nó biết nó chẳng sao cả nếu hai người thành một cặp – dù anh có là idol của nó đi chăng nữa <span style='font-family: Wingdings'>J</span>.<br />
- T_T: Buzz… Gặp em chút nhé! Có xí chuyện nhờ. Hee!<br />
- Chuot: Okie a ^^<br />
- T_T: 7h A12 <img src='http://forum.petalia.org/public/style_emoticons/default/biggrin.gif' class='bbc_emoticon' alt='
' /> <br />
- Chuot: Đến trễ chủ chi nhé <span style='font-family: Wingdings'>J</span><br />
- T_T: Chuyện nhỏ! Anh lo!<br />
Gặp anh. Vẫn sự trân trọng dành cho anh… nó ăn mặc hơi điệu một xí …<br />
Anh hỏi tất cả chuyện liên quan đến nó – đính kèm nhok bạn thân của nó! Cuộc hẹn hai người nhưng tràn ngập hình ảnh của người thứ ba. Nó vui vẻ nói tất cả những gì nó biết, không quên khen ngợi hết lời và đôi lúc gán ghép hai người với nhau. Anh chỉ cười! Nó thích nụ cười của anh nhất! Ấm áp và thân thiện, thêm hai lúm đồng tiền ở vị trí chuẩn không cần chỉnh nữa! Nhìn thật iu làm sao <span style='font-family: Wingdings'>J</span><br />
Anh tiễn nó về đến A10 – nơi cư ngụ của nó hai năm nay… bước lên cầu thang rồi nó lại chạy xuống, chỉ để nhìn một màu áo đen đang ngày càng xa … Rồi nó lang thang từ A10 cho đến A20 (nhìn là biết ngay nhỏ này có vấn đề, chẳng có ai đi dạo một mình mà cứ lầm lũi như vậy cả)… Ở kí túc xá này nó thích nhất là cái không khí của ban đêm… gió thổi qua những hàng cây từng đợt lành lạnh, réo rắt nhưng không ồn ào, có cái gì đó rất yên ả và thanh bình, lòng người cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn…<br />
Về đến phòng đúng giờ giới nghiêm, đã thoải mái hơn rất nhiều, nó khẳng định chắc chắn với bản thân điều đã đoán trước… Mở word viết một cái note thật dài, về anh…<br />
“… p/s: hạnh phúc anh nhé! <br />
Trân trọng điều mà con bạn thân của mày đã không có được nha!... Dù chuyện gì xảy ra đi nữa, mày mãi là BF của tao <img src='http://forum.petalia.org/public/style_emoticons/default/wub.gif' class='bbc_emoticon' alt='
' /> ” … <br />
Save – tool – general option – password to open…<br />
Delete hết những suy nghĩ về anh…<br />
<br />
<br />
<br />
Những lần nói chuyện sau của hai anh em diễn ra với tần số dày đặc hơn, vẫn phảng phất hình bóng Ngọc, nhưng anh dành phần lớn thời gian để tâm sự về gia đình, bạn bè, học hành với nó (chắc anh cũng đã biết hết những điều cần biết về ai đó rồi – nó nghĩ)… Dần dần anh đã trở thành một nơi để nó trút tâm sự, ở anh nó tìm thấy sự thân thiết và gần gũi chứ không phải là cái gì đó quá xa xôi của một idol như nó từng nghĩ… </span></span> <span style='font-size: 15px;'><span style='color: #9932CC'><br />
<br />
<br />
<br />
Sinh nhật Ngọc… đội tuyển và cộng tác viên tổ chức nhậu nhẹt. Hấp dẫn nhất là phần trò chơi, bốc thăm và thực hiện yêu cầu khán giả. Hee rất vui… nó đã phải nhảy bài Nobody, một cậu bạn bị bắt trồng cây chuối, một chị phải “bo bo” cùi chỏ của người ngồi kế bên…</span></span> <span style='font-size: 15px;'><span style='color: #9932CC'><br />
… Rồi đến lượt anh. Yêu cầu đặc biệt được đưa ra từ chủ nhân buổi sinh nhật… Im lặng…<br />
- Những câu hỏi liên quan đến một người anh có tình cảm nhất, phải trả lời thành thật nếu không anh sẽ rớt môn nhiều chỉ nhất <img src='http://forum.petalia.org/public/style_emoticons/default/laughing2.gif' class='bbc_emoticon' alt='
' /> <br />
Xì-ta: Có mặt ở buổi nhậu nhẹt hôm nay không?!<br />
- Ơ… Có! – khổ chủ mặt còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì…<br />
(dĩ nhiên rồi, còn là nhân vật chủ chốt ngày hôm nay mà – nó nghĩ – mà con nhỏ này định làm gì vậy chứ??? Hay là định công khai nhỉ???… Hôm qua nó đã bắt gặp anh và Ngọc đang café ở A6, nói chuyện có vẻ tình củm lắm í; nó ngồi suốt hai tiếng ở đó để lên wifi mà đến lúc về thấy hai anh chị vẫn giữ nguyên vị trí ban đầu, chắc chưa có ý định muốn – xa – nhau <img src='http://forum.petalia.org/public/style_emoticons/default/tongue.gif' class='bbc_emoticon' alt=':P' /> )…<br />
- Là nam hay nữ?!<br />
- Heee may mắn là nữ.<br />
(không lẽ mày là nam)<br />
- Là bạn hay em?!<br />
- Em…<br />
(gái hơn hai trai hơn một, quá hợp!)<br />
- Hôm nay mặc đồ gì?<br />
- Ah… Váy…<br />
(xinh thế cơ mà, đồ tao chọn có khác)<br />
- Có đeo kính không?!<br />
- Không!<br />
(trời ơi đích thị là mày rồi… đúng là muốn đánh dấu chủ quyền mà)<br />
- Chữ cái đầu tiên của tên người đó?!<br />
(haha chữ N chứ gì, mày là Ngọc mà, nick name là Nu kiểu nào cũng ra chữ N)<br />
- Uhm… H…<br />
(chưng hửng…)<br />
Cả đám ồ lên, những đứa con gái có tên bắt đầu bằng chữ H bắt đầu xôn xao… dù gì anh cũng là idol mà phải tìm cho ra người đó chứ!!!<br />
- Để bảo toàn tính mạng cho bạn bè và người thân, xin dừng màn chất vấn tại đây – kèm theo một tràng cười hô hố không thể “thô thiển” hơn!<br />
(khoan đã, chuyện gì vừa xảy ra vậy… rõ ràng anh đang tìm hiểu về Ngọc mà!!!)<br />
./.<br />
- Haa thui tụi mình về đi, gần đến ngày ra trận rồi, chúc các bạn đội tuyển thi tốt nhé! Thay mặt cộng tác viên mời các bạn một chuyến đi chơi miệt vườn xả láng sau khi chúng ta được giải phóng!<br />
./.<br />
Ngọc đèo nó về bằng chiếc supercup – kỷ niệm tình bạn của tụi nó suốt hai năm nay.<br />
- Mày có sao không?!<br />
- Sao gì cơ?<br />
- Lúc nãy mày hỏi anh Long… <br />
- Uhm thì sao, zui mà. Haaa<br />
- Nhưng tao tưởng lúc anh ấy nói chữ cái đầu tiên phải là N chứ…<br />
- Sao lại N? Mày biết anh Long thích ai ah?<br />
- Ơ… tao thấy anh ấy quan tâm đến mày nhiều thế là gì… còn hỏi tao về mày nữa…<br />
- Con hâm!!! Haaa mày còn non lắm… cái gì cũng phải từ từ mới zui… việc hôm nay tao lên kế hoạch trước rùi.<br />
(lòng càng khó hiểu… nhưng nó cũng không muốn hỏi thêm, nó biết khi nào muốn nói Ngọc sẽ nói).<br />
./.<br />
- Chuot: Anh sao anh lại làm thế?!<br />
- T_T: Làm gì hả em?<br />
- Chuot: Anh hỏi em về Ngọc nhiều vậy nhưng sao hôm nay lại nói tên người anh thích bắt đầu bằng chữ H?<br />
- T_T: Anh có nói với em là anh thích Ngọc không?<br />
- Chuot: Không… Nhưng tại sao lại tìm hiểu về người anh không có tình cảm chứ?<br />
- T_T: Ai bảo anh không có tình cảm với Ngọc?! <br />
- Chuot: Thế anh là người bắt cá hai tay à?!<br />
- T_T: Ai bảo em thế? Không có tình cảm anh em được sao? Mà anh tìm hiểu về Ngọc là có lí do.<br />
- Chuot: Lí do gì! Ngụy biện… Tất cả những gì anh nói về người đó trong buổi tối hôm nay đều giống Ngọc, trừ mỗi cái tên…<br />
- T_T: Đâu phải chỉ có mình Ngọc… đúng là ít người có những đặc điểm ấy nhưng… em xem lại đã nhé! Ngủ ngon! Anh ngủ đây…<br />
(lục lại trí nhớ, suy nghĩ…)<br />
Xem nào… mặc váy thì khoảng 5 đứa con gái…ít tuổi hơn anh thì còn 3 đối tượng… nhưng mà không đeo kính thì theo nó thấy chỉ có mỗi Ngọc… à há… khoan đã… nó đang để lỡ một đối tượng mà lúc đó mắt nó không quan sát được … không thể… vứt hết suy nghĩ ra ngoài đi, không được như thế này nữa…<br />
… Nhưng mà tên H… lỡ đâu là Hương… nhưng Hương đeo kính mà… không!!!! Đi ngủ thôi!!!!<br />
<br />
<br />
<br />
Ngày trước kỳ thi…</span></span> <span style='font-size: 15px;'><span style='color: #9932CC'><br />
- Mai thi tốt nhé!<br />
- Dạ, anh cũng vậy… mà anh chắc chắn ùi, không cần chúc nữa… hii<br />
- Heee đừng nói thế! Hên xui mà em. Anh tin tưởng em lắm đấy! Cố lên!!!<br />
- Dạ, cảm ơn anh, sẽ cố hết sức. hô hô…<br />
- Em cười nhiều vào nhé! Em cười xinh lắm.<br />
- Hiii cảm ơn anh! <br />
- Thui ngủ sớm đi nha. Ngủ ngon!<br />
- Dạ ngủ ngon!<br />
(vui sướng)<br />
./.<br />
Thi xong…<br />
- Làm bài thế nào em?<br />
- Dạ tàm tạm, lần đầu thi nên lấy kinh nghiệm mà anh.<br />
- Vậy là được rồi. Sợ em tự kỷ thôi. Haaa<br />
Đi với anh một chút nhé!<br />
- Ủa không phải mình hẹn với đội và bên cộng tác viên đi chung hả anh?<br />
- 2 tiếng nữa em ạ. Mà em có bận gì không?<br />
- Đâu có bận gì đâu anh, thi xong phải xả chứ!<br />
- Vậy thì okie, đợi anh lấy xe.<br />
- Okie anh.<br />
(hồi hộp…)<br />
Anh chở nó đến một bãi biển… với cái kiểu không nhớ đường của nó thì cũng chẳng biết đây là đâu.<br />
- Em thấy vui không?<br />
- Hiii sảng khoái lắm anh ạ. Nhưng sao không rủ các bạn đi luôn cho vui?<br />
- Ah… chỉ muốn dành đi với người đặc biệt thôi…<br />
- Hơ… vậy may mắn cho em quá.<br />
- Uh…<br />
- Ah, em muốn hỏi… bữa sinh nhật Ngọc đó… em muốn biết người đó… được không anh?<br />
- Những điều anh nói hôm đó đều là sự thật… em thấy đúng ai thì chắc là người đó đấy…<br />
- Nhưng mà… em thì chắc chắn không phải rồi… những người còn lại chỉ có Ngọc thôi.<br />
- Sao em lại không phải….<br />
- Hiii anh nói sao ấy… Ngọc dễ thương, đáng yêu, hòa đồng, vui vẻ, em là con trai cũng sẽ thích bạn ấy…<br />
- Em cũng dễ thương mà… <br />
- … cảm ơn anh… em không nghĩ nữa đâu… hồi trước em có hơi “cảm” anh… nhưng giờ em chỉnh đốn tư tưởng rồi… <br />
- Vậy là bây giờ anh với em không thể ah…<br />
- Heee ban đầu hay bây giờ cũng vậy thôi, đã không có rồi mà… (tim đập nhanh)<br />
- Đúng là ban đầu hay bây giờ đều như vậy… chỉ là anh và em có cái nhìn khác nhau thôi…<br />
- (run…) thôi về đi anh... đến giờ hẹn với các bạn rồi…<br />
Đứng dậy… <br />
Anh nắm tay nó kéo lại… đi thi đại học nó còn không run bằng bây giờ, chắc mạch đập cũng phải lên đến 360/s… nó đơ…<br />
- Nếu em còn tình cảm với anh như lúc đầu… tìm hiểu anh nhiều hơn nhé…!!!!<br />
- Ơ… còn Ngọc… Lỡ Ngọc thích anh thì sao…<br />
- … Ngọc đã giúp anh đấy… Anh và Ngọc chỉ là anh em thôi…<br />
- Nhưng sao anh lại hỏi em về Ngọc…<br />
- Để được nói chuyện và thân với em hơn… cũng để hiểu có thể nhờ Ngọc giúp anh như thế nào…<br />
- … Thôi… để khi khác… giờ về đã… vừa thi xong… em hơi mệt… hii<br />
- Uhm… <br />
Đi chơi… anh và nó lại như chưa có chuyện gì xảy ra… tối anh cũng không nhắn tin … <br />
“Hay anh chọc nó… anh có phải người lăng nhăng không… người hoàn hảo như anh sao lại thích nó?! Quen anh rồi sau này anh có bỏ nó đi… có khiến nó phải đau khổ không… còn tình cũ của anh nữa… người ta nói tình đầu là tình khó quên nhất… nó chưa biết nhiều về tình cảm của anh… bất ngờ quá… nhưng nếu nó để lỡ mất lần này… nó sẽ ân hận suốt đời… tình cảm của nó cũng gần 1 năm rồi… làm sao đây… thôi cứ ngủ đã… sau giấc ngủ tinh thần sẽ sáng suốt hơn”<br />
(trằn trọc… trong mơ thấy anh và nó… bãi biển… hun nhau >”<)<br />
………………………………………………………………………………………….............................................................................</span></span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'><span style='color: #9932CC'>Sưu Tầm<br />
</span></span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'><span style='color: #9932CC'>P/S: Tình cảm trong quá khứ có thể sâu đậm đến đâu...Nhưng ai có thể sống với nó mãi đâu...Hãy tin rằng sẽ có người thay người ấy làm ấm lại một trái tim đã đóng băng...<br />
</span></span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> </span><br />
<span style='font-size: 15px;'> </span><span style='font-size: 15px;'> </span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> </span>
Posted on Sun, 25 Sep 2011 03:56:51 +0000 at
http://forum.petalia.org/index.php?/topic/70133-anh-thich-em-rui/