Mùa thu đến rồi, không còn nhiều những nhành hoa màu tím khắp phố phường Hà Nội, cũng thưa dần chút nắng vàng hoa điệp trải dài con đường về nhà, chỉ có mặt hồ xanh trong vẫn còn nguyên, khẽ gợn sóng như đang mỉm cười, có lúc biến thành những vòng tròn nhỏ to khi mưa thu rơi xuống, thi thoảng dát màu bạc soi mình bên mặt trời...<br />
Thu đến tự khi nào nhỉ? Gõ cửa tâm hồn ta tự bao h? uh, êm ả, sâu lắng đến thế, là em, thu ạ<br />
Tôi nhắm mắt và nghĩ về em, về dòng nước đang trôi lững lờ kia.Hay tôi hóa kiếp lục bình, trôi cùng sông thu đi khắp nơi nhé? Để tôi được là hoa tím giữa làn nước trong xanh, cho tôi ngửa mặt lên trời hôn mưa, hôn gió, hôn những giọt sương đên, hôn cả ánh mặt trời....Song kiếp lục bình nổi trôi, thu qua đông tới, tôi sẽ lạnh lắm. Đành lòng quên chuyện hóa thân.<br />
Tôi nghĩ về em một chiều thu bên phổ cổ. Những cây sấu già chỉ Hà Nội mình mới có, những căn nhà cổ kính Hàng Ngang, Hàng Đường, chút nắng vàng trong gió chiều bay bay. Ngâm mình dưới hàng cây xanh đã lớn tuổi, thấy mát lành tựa là em, mùa thu.<br />
Tôi mơ về em một chiều xe bus, thấy em Hà Nội đông đúc xe cộ, thấy em chút bụi mờ từ đâu bay tới...<br />
Tôi nghĩ về em một sáng , chợt quấy loãng thời gian đợi chờ bên những giọt đắng. Cafe không sữa, không đường, không đá, cafe thơm mùi hương của em, hương mùa thu.<br />
Gửi cho em mùa thu cả tình yêu trong tôi.<br />
Bình yên em nhé, tâm hồn vụng dại non nớt.<br />
Bình yên em nhé, trái tim nhạy cảm đầy nỗi lo âu.<br />
Bình yên em nhé, đôi tay mềm chưa từng biết lo toan<br />
Bình yên em nhé, những nỗi đau, vết thương rồi sẽ qua mau. Hãy trở về là em mà tôi từng thấy.<br />
Tôi yêu em, yêu cả thu Hà Nội.<br />
Gửi cho em...
Posted on Tue, 09 Aug 2011 15:59:42 +0000 at
http://forum.petalia.org/index.php?/topic/68545-g%e1%bb%adi-thu-g%e1%bb%adi-em/