<span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'>Trong cuộc sống có thật nhiều điều làm người ta tiếc nuối. Và cả em. Khi em gặp một người có ý nghĩa đối với em, để rồi cuối cùng nhận ra rằng họ sinh ra trên thế gian này không phải để cho em và em chỉ có thể để họ ra đi…một nổi đau mà cả cuộc đời này sẽ theo em vĩnh viễn.</span></span><br />
<br />
<span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'> </span></span><br />
<br />
<span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'>Anh có biết? Anh có biết rằng anh đã giữ vị trí quan trọng như thế nào trong em? Anh có biết mỗi ngày khi thức dậy người em nghĩ đến đầu tiên là anh? Và khi chìm vào trong giấc ngủ để kết thúc một ngày người em nghĩ đến cũng là anh. Em biết trong anh lúc nào cũng đầy ắp tình yêu, nhưng tình yêu đó không dành riêng cho em hay cho gia đình anh, mà tình yêu đó anh dành cho tất cả mọi người trong cuộc sống . </span></span><br />
<br />
<span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'> </span></span><br />
<br />
<span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'>Trong lòng em giờ đây mọi thứ như một màu đen tối. Em chẳng thể nào tiếp nhận ánh sáng xung quanh em. Mọi thứ như một giấc mơ mà em muốn choàng tỉnh dậy. Tỉnh ngay lập tức. Em đã quen với việc được anh nhắn tin chào ngày mới. Đã quen nghe giọng nói của anh mỗi buổi trưa và được nghe anh quan tâm trước khi chìm vào giấc ngủ ngon. Em đã quen nhận được tin nhắn chỉ để nói là anh đang nhớ em hay là anh đang rất mệt. </span></span><br />
<br />
<span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'> </span></span><br />
<br />
<span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'>Vậy mà giờ đây em đang lo sợ những đêm tối lặng yên, khi xung quanh mọi thứ chìm vào đêm, chỉ còn lại mình em. Ánh mắt ngập tràn với những giọt nước. Và rồi bao nhiêu ký ức ngọt ngào của một tình yêu, không gọi nhưng sẽ ùa về tràn ngập tim em. Em sẽ ngạt với những điều đẹp đẽ ấy, giờ đây sẽ là nổi đau sâu thẳm. Em sợ đi ngang qua những con đường nơi anh và em đi, em sợ lắm những hình ảnh gắng liền em và anh. Và em sẽ khóc khi nhìn vào điện thoại… Nhớ về từng kỷ niệm ngày qua. Nhớ những cái ôm nhưng nụ hôn ấm. Mà giờ đây những điều ấy tay em không thể nào chạm vào được nữa. Chỉ có thể thay thế bằng những giọt nước mắt lặng rơi. Có thể trong anh giấc mơ về em không còn nữa, nhưng trong em giấc mơ về anh mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Chính vì thế mà tỉnh giấc mộng thật khó phải không anh? Những ngày tháng sau này của em sẽ thật dài hay là ngắn ngủi... Mình xa nhau, để cho em tìm hạnh phúc mới, cho em một lối đi riêng như điều anh mong muốn, để anh vui vẻ và không phải nặng lòng, không còn vướng bận về em nữa, không còn phải cảm thấy có lỗi và áy náy với em về một người đã yêu anh nhiều như thế…</span></span><br />
<br />
<span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'> </span></span><br />
<br />
Posted on Thu, 17 Mar 2011 15:24:26 +0000 at
http://forum.petalia.org/index.php?/topic/61868-ngay-xa-nhau/