Vấp ngã nhưng đừng cho phép mình gục ngã, chặng đường phía trước hẵng còn dài, dù sao anh cũng cần những lúc như thế ...<br />
<br />
Thất bại! Ai thành công mà chưa thất bại, anh không biết nữa. Cái cảm giác ngao ngán chán nản cứ ngợp. Sự thất bại sau những nỗ lực và cố gắng, niềm tin bỗng tan biến, sao khó quá một ước muốn: Tìm lại bản thân, tìm lại những nìêm tin!<br />
<br />
Một phép tính số học 1+1=2 ai cũng biết làm một điều đơn giản như thế. Cuộc sống là tổng hòa của những thứ đơn giản như vậy và cả những gì thực sự khó khăn mà để giành được nó không phải là câu chuyện một sơm một chiều. Anh cố gắng đạt được, hay đúng hơn là với tới những cái cao xa kia lại chính bắt đầu từ những điều đơn giản nhất. Từng bước từng bứoc những khó khăn tăng dần. Có lẽ chẳng ai dám khẳng định rằng mình sẽ mãi bước thật nhẹ nhàng và êm đềm trên con đường giành lấy những thứ xa hơn đó. Một chặng đường dài không tránh khỏi những lần vấp ngã. Lý do thật nhiều, anh cứ đổ lỗi cho những lý do khách quan như cố làm giảm đi chính vết thương còn mới, nhưng cần hơn thế là một sự trung thực với chính bản thân mình. Thiếu may mắn có, nhưng điều cốt lõi là sự bất cẩn của chính anh. Chủ quan, chưa chuẩn bị kỹ lưỡng,... Không ai khác ngoài bản thân anh đã khiến anh không thể đưa ra những bước tiến thật sự hoàn hảo hay ít ra là những bươc chân thật đều đặn...<br />
<br />
Nhưng dù sao, sự vấp ngã chưa phải là ngày tận thế, anh sẽ tự quật ngã chính bản thân mình khi bíến một lần vấp ngã thành gục ngã. Nối tiếp theo nó là con đường đến ngày mai cứ xa dần. Tự nhủ mình phải biết đứng lên và anh tin mình sẽ làm được. Khó nhưng không phải là không thể. Niềm khao khát vẫn còn đó.<br />
<br />
Sẽ cố gắng thật sự!<br />
<br />
Dù gì - tôi vẫn tin ngày mai vẫn còn đó<br />
Những con đường không ngắn lại lúc chớm đông<br />
Những cơn mưa chẳng rời xa khi hạ đến<br />
Những ngôi nhà vẫn bình dị mãi bên nhau<br />
<br />
Rồi có một chiều rực hoa phượng nở<br />
Chợt ngoảnh đầu nhìn lại chặng đường xưa<br />
Hoa tím biếc điểm tô khoảng màu xám<br />
Có khó khăn nhưng không thiếu những nụ cười<br />
<br />
Ta tự nhủ, cần những lần như thế<br />
Biết vượt qua và nuôi những niềm tin...
Posted on Wed, 09 Mar 2011 18:09:38 +0000 at
http://forum.petalia.org/index.php?/topic/61652-v%e1%ba%a5p-nga-va-d%e1%bb%a9ng-len/