<span style='font-family: Times New Roman'>Tp H</span><span style='font-size: 15px;'>ồ</span><span style='font-family: Times New Roman'> Chí Minh,</span><br />
<br />
<span style='font-family: Times New Roman'>15/10/2010…</span><br />
<br />
<span style='font-family: Times New Roman'>12:00 AM </span><br />
<br />
<br />
<br />
<span style='font-family: Times New Roman'> Entry…..,</span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'><span style='font-family: Times New Roman'> S</span>ữa - trắng trẻo,nhẹ nhàng và thuần khiết; em yêu cái tên này và duy nhất được nghe anh gọi 1 lần “Sữa”, Sữa cứ nghĩ mình sẽ mạnh mẽ mãi và điều đó vẫn duy trì cho đến khi gặp anh – Café, em vẫn thường gọi anh như thế, chẳng có ý gì ngoài suy nghĩ gọi anh bằng những gì em nhận được, cuốn hút nhưng trầm lặng….</span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> “Sữa thích anh”, có thể là điều tồi tệ nhất anh từng nghe, nhưng như thế nào nó vẫn là cảm xúc trong Sữa, Sữa hạnh phúc khi bên anh, nghe có vẻ hoang đường vì mình mới biết nhau chì vỏn vẹn 3 lần, anh có từng nghe mũi tên của thần Cupid chưa ,chắc là anh đánh cắp mũi tên đó để đâm xuyên vào Sữa phải không, những cuộc điện thoại của anh làm Sữa hạnh phúc hơn bao giờ, có thể anh cho đây là lời nói hoa mĩ của Sữa….Sữa không có cảm xúc khi Sữa vui vẻ, nghe có vẻ kì lạ nhưng nếu người ta được hạnh phúc, không một ai dám nghĩ đến những việc làm mình đau khổ, chỉ có lúc đau nhất, cảm xúc cứ tuôn miết thôi…</span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> Anh hỏi Sữa: “từ đâu mà Sữa nghĩ được tên Café và Sữa”, và Sữa bảo là “Café sẽ thôi không còn đắng khi có Sữa và Sữa sẽ đậm đà hơn khi có Café” , nghe cũng hay đấy chứ, nhưng Sữa đâu biết rằng Sữa làm Café thôi không còn nguyên chất, Café không còn là mình khi thêm Sữa vào. Còn với Sữa, chỉ thêm 1 giọt Café thôi cũng đủ làm Sữa không còn trắng nữa….Chắc có lẽ thời gian vừa qua, với cái suy nghĩ và gọi anh là Café ấy, chắc làm anh khó chịu rất nhiều, Sữa xin lỗi, Sữa cứ nghĩ mình mở rộng lòng mình thì người khác sẽ mở rộng lại với Sữa, lúc trước có người từng nói Sữa rằng “ người ta đã không thích mình mà còn làm ra vẻ không biết việc đó, làm như cao thượng ấy” , đối với đứa con gái thì đó là cái “rạch mặt” đau nhất mà Sữa từng bị, lần này Sữa không biết anh như thế nào khi suy nghĩ về Sữa như vậy không, có lẽ do thời gian quá ngắn nên anh chưa thể suy nghĩ được và cũng chưa thể bắt đầu với một cuộc tình “mì ăn liền” như anh đã từng nói, Sữa không thể đoán được tình cảm của anh nhiều hay ít đối với Sữa..anh có thể coi đây như là một câu chuyện nghe Sữa kể lại thôi nhé, đừng quan tâm hay suy nghĩ nhiều về vấn đề này, một chút thoáng qua rồi sẽ biến mất thôi anh à!! </span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> Đêm đó Sữa khóc nhiều lắm, nhiều nhất kể từ khi Sữa biết khóc tới giờ..không cụ thể khóc cho ai, cũng chả vì cái gì, chỉ biết khóc vì mình và vì cái sự thật ấy, Sữa nghe lại nhiều lần bài Tìm Lại Giấc Mơ, mỗi từ mỗi câu trong bài hát như lời nói với Sữa là : “cứ khóc đi, khóc nữa đi”, Sữa không khóc vì việc anh nói những lời Sữa không muốn nghe, vì vậy anh đừng trách bản thân mình, Sữa không muốn ép buộc ai, Sữa càng không muốn người ta làm vì thương hại Sữa, Sữa vẫn sống khi không có anh, như anh đã bảo còn nhiều người tốt hơn anh, và bảo anh không có tốt như vậy đâu….Sữa không hy vọng kết quả khả quan xảy ra với mình, những thứ không thuộc về mình thì vẫn mãi không là của mình vậy tại sao mình không buông ra những thứ không thuộc về mình, để nó quay về nơi đáng lẽ phải là nơi nó tồn tại, biết đâu ở một nơi nào đó có ai đó hạnh phúc đón nhận nó, dù Sữa dùng mọi cách để có được thì cũng chỉ có thể xác nhưng chưa hẳn có được tâm hồn, Sữa nghĩ về những hành động mình đã làm, những lời Sữa đã nói, Sữa thấy mình quá nông nổi khi làm việc gì đó, Sữa nghĩ theo hướng lạc quan nhất , nghĩ về tương lai của mình, anh như một nốt nhạc trong môt bài hát của Sữa, nhưng chỉ một nốt nhạc chưa hẳn làm thay đổi bài hát, cũng có thể coi như là suy nghĩ khách quan nhất để Sữa quên anh nhanh nhất, mọi thứ cứ để thời gian định đoạt và quyết định thôi…</span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> Mưa SG làm Sữa không ấm áp, không đậm đà nữa, Sữa nhạt nhoà vì mưa, cũng có thể vì nước mắt, nhưng rồi mọi thứ sẽ qua thôi, mưa rồi cũng sẽ tạnh, nước mắt rồi cũng có lúc cạn thôi, Sữa sẽ không buồn nữa ,mưa mang theo nỗi nhớ, nhưng chưa hẳn có nỗi nhớ nào đó dành cho Sữa, vì vậy Sữa không chờ đợi hay khóc nữa….</span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> Mỗi khi trời mưa ai cũng ấm lòng khi có một cốc Sữa nóng, lúc đó chắc hạnh phúc lắm nhỉ, coi như Sữa cũng có ích đấy chứ, lạc quan như thế chắc sẽ ổn hơn anh nhở…. </span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> Sáng nay SG có gió bấc rồi, thổi rơi nước mắt và nỗi nhớ của những ngày trước đi, chợt thấy lòng mình trống rỗng, không có gì còn xót lại sau bao cố gắng, cố gượng cười để mình “tươi”, nhưng giả tạo thế cũng chẳng được gì, thôi Sữa cố chờ đợi thời gian chở những chuyện không vui đổ xuống biển thôi..^^</span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> Gấp lá thư anh gửi cho Sữa lại, cất nó vào hộp quà, tạm cho nó trọ trong tủ quần áo, nơi mà Sữa từng nghĩ là chỗ lí tưởng để cất những cái cần phải lãng quên, quên đi anh, quên đi người có cái tên Café, trả lại mọi thứ về với nơi đáng lẽ nó phải ở đó…cũng cảm ơn anh về những gì đã làm cho Sữa trong suốt thời gian qua…</span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> Sữa thích nhất bài thơ Tôi Yêu Em của Puskin “Cầu anh được người tình như S đã yêu anh” </span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> Hãy sống thật hạnh phúc, anh nhé ! </span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> </span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> </span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> </span><br />
<br />
<span style='font-size: 15px;'> </span><br />
<br />
<br />
<br />
Posted on Wed, 29 Jun 2011 03:34:50 +0000 at
http://forum.petalia.org/index.php?/topic/66755-my-entry/