Khi người ta yêu<br />
- Người ta bỗng ước con đường thật dài, dài ơi là dài dù trời đang mưa tầm tã, đang ướt hết cả 2 người vẫn mong thật dài để đi mãi bên nhau.<br />
<br />
<br />
- Người ta bỗng ước hôm nay đi làm được về lúc 5h dù công việc bộn bề (như mọi ngày sẽ ước có thêm 8h nữa để làm cho xong), để còn tắm, để còn thử quần, thử áo để đi với một người ta.<br />
<br />
<br />
- Người ta ngồi bên nhau rất gần như một cử chỉ nhẹ cũng sẽ chạm vào mắt nhau, vào tóc nhau vào tay nhau và rồi nhung nhớ.<br />
<br />
<br />
- Người ta đi trên đường thật chậm, thật chậm như sợ đi nhanh gió cuốn mất giờ khắc này.<br />
<br />
<br />
- Người ta cười, cười những điều đôi khi rât ngu ngơ, đôi khi rất chẳng buồn cười vì người ta cũng cười<br />
<br />
<br />
- Người ta đi bên một người không đẹp zai chẳng cao to, thế mà khi xa người ta nhớ người ta ở nụ cười chẳng nghĩ đến người ta thấp hay không đẹp zai gì cả<br />
<br />
<br />
- Người ta lo cho người ta ngày mưa cũng như ngày nắng, có ốm không rồi nhắn tin rồi gọi điện "tưởng gió cuốn Em đi mất rồi, mai lại mưa đấy mang áo mưa đi nha", "Em chẳng sợ gió cuốn, vì nếu có gì Anh cũng đã đến để kéo Em lại".<br />
<br />
<br />
- Khi người ta yêu sao mà trời đất như thơ mộng quá, như sương mù, như khói sương tất cả mờ ảo và lung linh<br />
<br />
<br />
- Khi người ta yêu người ta vẫn nghĩ "thôi nếu có yêu nhau thật rồi tính xấu ấy cũng đổi thay thôi, lo làm gì", chẳng để ý gì bạn bè bảo "như thế là không tốt", chẳng để ý gì "chuyên gia" bảo "nếu là anh, anh không hẹn hò với người như thế". Vì có thể khi yêu người ta yêu bẳng đôi mắt của người mù và đôi tai của người điếc<br />
<br />
<br />
- Khi người ta yêu người ta sao mà rùng mình, sao mà run đến thế khi người ta bảo người ta ốm, sao mà lo đến thế nếu người ta chẳng nhắn tin, sao mà lo đến thế những bước đi đôi khi rất vô tình mà cứ kéo nhau ra xa, thật xa và rồi đứt.<br />
<br />
<br />
- Khi người ta yêu lúc nào người ta cũng thấy nhớ , thấy mong. Lúc nào cũng muốn gặp để nhìn thấy nhau, được trò truyện cùng, được tâm sự... để biết rằng ai đó vẫn còn kia, vẫn khoẻ mạnh và hạnh phúc...<br />
<br />
<br />
- Khi người ta yêu người ta sẽ hay buồn. Buồn vì không thể lúc nào cũng được ở bên nhau, buồn vì đôi khi giận hờn vô cớ, buồn vì những lúc người ta vô tâm vô cảm, buồn chỉ vì buồn, vì đã biết yêu nhau mất rồi...<br />
<br />
- Khi người ta yêu người ta hay giả vờ. Giả vờ không nhớ, không buồn và thôi không nhìn nhau nữa. Để mong mỏi ánh mắt yêu thương của ai đó dõi theo, quan tâm và lo lắng. Chỉ thế thôi lòng đã tràn ngập niềm thương.<br />
<br />
- Khi người ta yêu người ta tham lam lắm. Một ngày 24 tiếng sẽ chẳng bao giờ đủ. Một ngàn lẻ một nụ hôn cũng sẽ chẳng bao giờ đủ. Một ngàn lẻ một lá thư cũng sẽ chẳng bao giờ đủ. Một ngàn lẻ một cái ôm chặt cũng sẽ chẳng bao giờ đủ....Sẽ chẳng có cái gì là đủ, sẽ chẳng bao giờ đủ để yêu thương nhau...<br />
<br />
<br />
- Khi người ta yêu người ta trở nên ích kỷ. Vì khi đó ai kia sẽ chỉ là của riêng...không san sẻ, không nhượng bộ dù chỉ là ánh nhìn, dù chỉ là lời nói, hay chỉ là suy nghĩ. Sẽ chỉ là của riêng...<br />
<br />
<br />
- Khi người ta yêu người ta trở nên rắn rỏi hơn. Bất chấp những gì ngăn cản, bất chấp những quy luật...chẳng có cái lý do nào là hợp lý cho sự chia ly. Vẫn yêu và cứ yêu!<br />
<br />
<br />
- Khi người ta yêu là đủ màu xúc cảm. Cười đùa như nắng sớm ban mai, rực lửa như trưa hè nóng nực, hiền hoà như gió mát chiều tà ... rồi lại thờ ơ lạnh lẽo như những giọt sương đêm. Để ai đó chẳng biết thế nào mà tìm, chẳng biết thế nào mà nghĩ. Nhưng mà thôi nghĩ làm gì, chỉ cần biết dù có thế nào cũng là biểu hiện của một người...đang yêu. Yêu rất nhiều!<br />
<br />
<br />
- Khi người ta yêu là trở nên khó hiểu. Chẳng điều gì có thể lý giải và tiên đoán trước. Nếu không thế liệu ai đó có còn yêu, liệu ai đó có thể tìm ra nhau trong vô vàn những điều tầm thường giả tạo. Khi đó hai dòng cảm sẽ cùng một nhịp điệu. Bình thường thôi mà lại đặc biệt trong chính những điều rất đời thường.<br />
<br />
<br />
- Khi yêu người ta hay khóc. Để thể hiện sự mong mỏi quan tâm, và thấy được cái mỏng manh yếu ớt của một tâm hồn yêu. Nhạy cảm, yếu ớt lắm...<br />
<br />
<br />
- Lạnh lẽo quá thôi một linh hồn, vô tình quá đi một trái tim "bọn mình là bạn nhé Em", "không anh đâu coi trọng tình bạn này còn em nó chẳng có gì là quan trong, chưa bao giờ nó quan trọng, chưa bao giờ, đừng nhắn lại nữa nhé". Vô tình và rồi thôi<br />
<br />
<br />
- Sao con đường đi ngày hôm qua, tuần trước, tháng trước xa đến là xa, chẳng có mưa rơi, chẳng có sương mù thế mà mắt ướt tới nỗi suýt thì đâm vào ô tô. Tệ quá<br />
<br />
<br />
- Sao quán cũ đi qua lòng nhủ lòng quay mặt bước đi<br />
<br />
<br />
- Sao chẳng còn tha thiết bảo nhau uống thuốc khi ngày hôm nay người ta ốm. Biết người ta bị bệnh em người ta rủ đến thăm "xin lỗi chị bận lắm và cũng mệt lắm, em đi một mình nha em". Vô tình đến thế người ta<br />
<br />
<br />
- Cố để tỏ ra mình mạnh mẽ, cố bỏ đi những kỷ niệm cuối cùng về người ta. Hôm nay trở về sau những ngày bão thấy cái bút (đẹp quá đi thôi) mua cho người ta ngày người ta vào học MBA, mang đến bưu điện gửi cho người ta chỉ một câu "chẳng phải học sinh cũ, không phải bạn cũ, không phải anh em, không phải bạn trai cũ, gửi cho anh vì nhìn thấy nó thì em sẽ buồn". Chắc mai người ta sẽ nhận được và mong cứ im lặng như người ta thích thế.<br />
<br />
<br />
- Nghĩ lại khuôn mặt ấy rồi đưa gương ngắm mình (có xấu tý nào đâu), sao thấy người ta xấu thế, sao thấy người ta thấp thế, tự cười "phá vỡ hết cả standard rồi"<br />
<br />
<br />
- Chẳng bận lòng xem người ta ốm ra sao, tối nay người ta rủ bạn đi chơi và người ta kể "tớ đi qua vùng bão rồi"<br />
<br />
<br />
- Chẳng bận lòng những khoảng cách và không gian vô tình kéo 2 đứa xa mãi xa. Mà chỉ mong xa hơn thì tốt "xa thật và không nhắc đến nữa rồi sẽ quên"<br />
<br />
<br />
- Điện thoại nằm bẹp một chỗ, chẳng bận xem có ai gọi, ai nhắn tin vì dù là của bất cứ ai thì cũng không phải của người ta ấy. Tất cả tin nhắn đã xóa hết rồi, các cuộc gọi, thời gian cuộc gọi xóa hết rồi chỉ mong rũ sạch, và rồi lại thanh thản bước đi<br />
<br />
<br />
- Và rồi người ta sẽ lại hẹn hò, chẳng phải với người ta cũ mà sẽ với một anh chàng cao thật là cao, đẹp thật là đẹp và quan trọng rất thông minh và rất tinh tế để biết người ta thật sự là thế nào chứ không hời hợt nhìn vào những hành động và lời nói bâng quơ để phán xét người ta nữa.<br />
<br />
"Khi người ta yêu người ta nhìn bằng đôi mắt của người mù, nghe bằng đôi tai của người điếc, và khi người ta quên người ta giả vờ mù và câm điếc để không phải nhìn, phải nghe hay phải nói về những chuyện liên quan đến người ta ấy"<br />
<br />
Yêu và quên luôn đi cùng nhau và không bao giờ thiếu nhau<br />
<br />
( ST )
Posted on Sat, 07 May 2011 17:37:06 +0000 at
http://forum.petalia.org/index.php?/topic/63763-yeu-va-quen/