<span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><em class='bbc'><div class='bbc_center'><span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><em class='bbc'><span style='color: #ff00ff'><a href='http://mp3.zing.vn/bai-hat/Sao-Em-Con-Buon-My-Tam/IW68IEB9.html' class='bbc_url' title='External link' rel='nofollow'>My link</a></span></em></span></span></div><div class='bbc_center'><span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><em class='bbc'><span style='color: #ff00ff'>Đã rất nhiều lần em tự hỏi bản thân mình : anh thật sự có xứng đáng đề nhận tình cảm của em không...???<br />
Đã rất nhiều lần em tự nhủ với bản thân : anh không yêu em...và đúng hơn là chưa bao giờ yêu em...ngày xưa, bây giờ, và cả sau này cũng vậy...!!!<br />
</span><span style='color: #ff00ff'>Đã rất lâu rồi em biết mình đang yêu anh trong vô vọng....<br />
Đã rất lâu rồi anh đã nhẫn tâm dối lừa em...<br />
Đã biết anh không bao giờ thay đổi trái tim, dù là không cao thượng, nhưng anh cũng không bao giờ nghĩ em và anh sẽ....<br />
Đã biết tình yêu này sẽ là mũi tên, rất nhọn, rất sắt, sẽ làm đau đến mình, nhưng em vẫn cố gắng đứng đó chờ, chờ cho tới khi mũi tên ấy thật sự giết chết em...<br />
Đã biết dấu yêu xưa không phải là kỷ niệm đẹp, nhưng vẫn nhớ, vẫn khắc ghi thật sâu, thật sâu vào tim để nếu nó có ra đi, thỳ dấu vết vẫn còn in lại đó...<br />
Đã biết ngày xưa đối với anh, đi qua cuộc đời anh là rất nhiều người con gái hơn em, về tất cả, nhưng ngày xưa, vì yêu nên em chấp nhận là người đứng ngoài lệ cuộc đời anh...<br />
<br />
<br />
</span><span style='color: #800080'>Em không quên, vì lúc nào em cũng là người nhớ đến anh nhiều nhất....<br />
Em không quên, vì lúc nào em cũng là người nghĩ đến anh nhiều nhất....<br />
Em chấp nhận thua trong trò chơi tình yêu này, vì em là người bắt đầu, thế nên em muốn tự mình kết thúc....<br />
Em rơi nước mắt, mặn đắng, nhưng không phải vì đau, mà là vì, em đã chiến thắng trái tim em, vì lý trí đã xuất hiện lúc em thật sự cần....<br />
Em thật sự hạnh phúc, vì ít ra, trong 1 lần được sống, em đã biết thế nào là mùi vị của tình yêu, rất đẹp....<br />
Em yêu trong câm lặng, 1 khoảng thời gian không dài, nhưng đã rất đủ, để em biết mình còn biết chờ đợi......<br />
Em hy vọng dù em biết rằng, nó sẽ là tất cả của sự thất vọng, đắng cay...<br />
Em chờ đợi dù em thật sự biết, sau sự chờ đợi sẽ là 1 kết thúc rất nghiệt ngã....<br />
Em vững tin vào tình yêu của anh, và tin anh hơn chính bản thân mình, để em lại nhận ra, chỉ có bản thân mình mới thật sự đáng tin....<br />
Em thẫn thờ khi cuộc tình đầy ước vọng đã tan vỡ, bùng nỗ khi sức nén của sự giả dối và chịu đựng đã quá lớn....<br />
Em ngơ ngẫn với hàng ngàn dấu chấm hỏi, cho anh, cho em, cho tình yêu, và cho tất cả....<br />
Em cảm nhận được tất cả sự lạnh nhạt từ tình cảm của anh, của em, của tình yêu, hay của thế gian đầy máu với nỗi đau vô thường.....<br />
Em lừa dối chính bản thân mình như chính anh đã lừa dối em, nhưng sao em vẫn không thể làm được như anh đã từng....<br />
<br />
<br />
</span><span style='color: #0000ff'>Anh mang theo tình yêu đầu của em, ra đi về phía cuối chân trời....<br />
Anh từ giã những kỷ niệm, và đưa chúng vào hư không với 1 mái ấm gia đình bé nhỏ mà anh mới dựng xây, sau 1 tuần chúng mình xa nhau....<br />
Anh thông minh, rất biết cách đánh lừa em, để em ngu ngốc tin vào lời anh nói mà không 1 chút nghi ngại.....<br />
Anh rất đàn ông, khi anh biết chấp nhận làm "bạn" với em sau ngày định mệnh nghiệt ngã của đời mình....<br />
Anh thật sự tâm lý, và rất hiểu, khi nào thì anh có cơ hội làm tim em thêm đau và càng đau hơn nữa....<br />
Anh ấm áp, mặc dù chưa 1 lần em "được" nắm lấy bàn tay anh, tựa vào vai anh, và đứng trong vòng tay của anh từ phía sau thật chật, <<chưa 1 lần>>......<br />
Anh yêu mưa, vì anh biết khi ấy anh sẽ không phải chạnh lòng khi thấy nước mắt em đang hòa lẫn trong mưa, cùng mưa....<br />
Anh muốn nắm lấy tuyết, như cái bản chất bảo thủ của mình, muốn siết nó thật chật trong bàn tay và chạm vào nó thật mạnh, nhưng anh nào biết, tuyết cũng mỏng manh và yếu đuối.....<br />
<br />
<br />
</span><span style='color: #00bfff'>Vỡ òa khi em biết tất cả những gì anh đã từng làm.......không phải vì làm em vui, không vì làm em hạnh phúc.....mà có lẽ là vì...nó làm tim em đau, linh hồn em tan biến...và con người em sẽ chết trong "tình yêu" mà anh đã từng dành cho.....phải không anh???<br />
</div></span></em></span></span><br />
<br />
Chỷ có những dấu chấm lửng (...) như thế, mới thể hiện hết những điều ta thật sự muốn nói</em></span></span>
Posted on Sat, 07 May 2011 20:58:16 +0000 at
http://forum.petalia.org/index.php?/topic/63768--/