thuyyeu99 > 19-11-20, 11:01 AM
Noname > 19-11-20, 03:44 PM
Trích dẫn:Bụi phấn rơi rơi..
Mẹ cầm viên phấn..
Dìu từng nét chữ
Dắt con vào đời ..
Bụi phấn bay bay..
Bạc tóc xanh mây ..
Bàn tay ấm áp..
Ru con giấc đầy..
.....
Một bài thơ làm lúc nhỏ tặng mẹ nhân ngày 20-11 .. thoáng chốc hơn 20 năm.. ngay cả ta cũng quên mất.. đôi khi nhìn lại con chữ xấu òm .. có trách mẹ quá thương thằng bé thiếu tháng mà không đòn roi để chữ ta được đẹp hơn
Trích dẫn:NÓI VỚI EM
Khi em hỏi tôi sao chọn nghề thầy giáo
Nghề "tháo giầy" có gì vui sướng đâu em
Đêm từng đêm, rồi đêm lại từng đêm
Soạn giáo án chờ bình minh trở lại
Nếu em hỏi vì sao tôi đi dạy
Cũng chỉ vì yêu ánh mắt trẻ thơ
Yêu lắm mùa thi phượng đỏ mong chờ
Đang báo hiệu một ngày mai rộng mở
Nếu em hỏi sao chọn nghề sách vở
Lương người thầy có những lúc lao đao
Thì em ơi hãy nghĩ đến mai sau
Không vun đắp hôm nay thì quá muộn...
Khi em hỏi về núi sông đồng ruộng
Biển bạc rừng vàng tổ quốc bao la
Chính là nơi nhuộm máu ông cha
Tôi đọc thấy tim em trào nhiệt huyết
Nghề chọn người có tấm lòng mãnh liệt
Có tâm hồn rộng lượng bao dung
Nét chữ kia ghi hết những muôn trùng
Chính là lúc niềm vui tràn ngập
Vui sướng làm sao khi ngày ngày vun đắp
Những mầm non thế hệ tương lai
Khi em nghe trọn những lời này
Nghề thầy giáo, là nghề tôi đã chọn.
Thu 1992
Lục
Lenne Đã viết:Mươi năm trò đã ko về..
Hỏi cô còn xỏa tóc thề phơi mưa ..
Gội nắng hằng bữa sớm trưa..
Mặc thời gian nhuộm lưa thưa trắng dần???
..
Mươi năm trò vẫn băn khoăn
Mắt cô chiều xuống có đăm đăm buồn.
Trò như ngọn gió muôn phương
Mà cô từng thả mùi hương theo cùng..
..
Mươi năm cơn gió lạnh lùng..
Hương xưa trò nở bỏ dòng lãng quên
Vũ Thiên Di Đã viết:Bài thơ đầu con viết tặng Cha
Chỉ là vầng thơ vụng về nhỏ dại
Chẳng thể nào nói được điều con nhớ mãi
Về hình ảnh Cha hiền trong ký ức tuổi thơ
Những buổi chiều đi dạy về sũng ướt mưa
Cha vẫn bươn chãi cùng mẹ lo cuộc sống
Để cho con có đủ tiền ăn học
Để con không phải vào đời từng trải khổ đau
Nói thế nào cho đủ ơn sâu
Cả một đời Cha dạy cho đàn em nhỏ
Cả một đời hy sinh khốn khó
Chưa một lần Cha chịu nhận món quà riêng
Cha dạy cho con sống chữ thánh hiền
Dạy cho con trở thành người tốt
Biết sống thứ tha,
biết nhìn cuộc đời điều gì là chủ chốt
Để chẳng bao giờ con nuối tiếc thời gian
Có Cha hiền con thẳng bước hiên ngang
Chẳng lo sợ nếu ngày mai mình mất cả
Chẳng có gì làm con sống vội vã
Để cuộc đời vô vị hư không…
Con yêu Cha lắm ...
Noname > 19-11-20, 03:45 PM
Phucaodaicalata Đã viết:Tôi viết vội vàng một lời thơ
Lớp học chiều mưa...
Mắt ai hững hờ bên ô cửa
Từng giọt đang rơi rơi và..còn rơi nữa
Đâu đó
Có không giọt buồn?
Tôi viết vội vàng một lời thơ
Sân trường vắng lặng
Đã về hết rồi, còn mình tôi ngồi nhành nhặt từng chiếc lá bàng
Lang thang
Các dãy lớp học
Kí ức đâu đó ùa về trong sâu thẳm
Mênh mang đời, tôi gói gắm chút gì dù ít ỏi
Để mai phải đi xa
Và rồi...
Tôi hát tràn một lời ca
Thấy sướng run như chưa bao giờ được hát
Không đầu, không cuối
Mang mác nỗi niềm.
Tôi viết vội vàng một lời thơ
Thoáng bóng thầy dắt xe ra bãi đậu
Ánh mắt kia ham hở đầy những nhiệt huyết chân thành
Tôi đứng như trời trồng
Chỉ biết dõi mắt theo.
Tôi viết vội vàng một lời thơ
Tà áo dài ai phất phơ theo gió
Trước cổng trường chợt bắt gặp một ánh mắt nho nhỏ; thấy quen
Một chút e thẹn
Nhoẻn cười.
Tôi viết vội vàng một lời thơ
Dù biết là chỉ một lời thơ viết vội
Thấy lỗi với ngôn từ
Ôi, ngày mai chia tay rồi ư...?
Tuyệt Hạ Tử
---
Vài dòng phong long
Của thằng nhóc
Vẫn còn là học sinh trường phổ thông...
sắp rồi...20-11
MaKaRa Đã viết:Con về thăm lại trường xưa
Ôi hàng ghế đá nắng mưa trải vàng
Sân trường rộng đỗi thênh thang
Vang vang đâu đó ngỡ ngàng lời cô
Nhớ lắm bài giảng vẫn thơ
Năm xưa cô dạy con giờ vẫn sâu
Vần thơ cô dạy năm nào
Vẫn hằng in mãi dạt dào trong con
Ước mơ con có vẹn tròn
Công ơn cô sánh nước non, biển trời
Dẫu cho đến suốt cuộc đời
Con không quên được những lời của cô
MaKaRa Đã viết:Cơn gió nhẹ đưa con về quá khứ
Cảnh vật buồn vẽ con chữ sâu sa
Trời mùa đông con nhớ những lời ca
Cô đã dạy với tấm lòng nhiệt huyết
Ôi bao năm, bao năm rồi không biết?
Con về trường lòng khôn xiết biết bao
Gặp lại cô người mẹ hiền thuở nào
Ngày xưa ấy cô ân cần chỉ dạy.
Thời gian trôi có biết bao thay đổi
Tấm thân gầy vẫn nặng đỗi tình thương
Mái tóc xưa giờ đã chấm pha sương,
Vì mái trường vì giảng đường cô chọn
Bao nhiêu năm cô chỉ con lối bước
Bước vào đời để mơ ước tương lai
Dẫu thời gian cứ nối tiếp trôi dài
Nhưng ngàn đời con sẽ mãi không quên!
NDA 16/11/2010
^-^ThaChoEm Đã viết:con về thăm lại trường xưa
hai hàng ghế đá nắng mưa đã sờn...
tóc thầy cũng trắng nhiều hơn...
ôi ngày tháng củ vui buồn cùng nhau...
cuộc đời con lắm thương đau
lênh đênh mãi chẳng nơi nào dừng chân..
bao giờ con hết gian truân..
may ra mới hiểu bâng khuâng lòng thầy..
dạy con cái chữ đủ đấy
cái tâm trong sáng , đắp xây cái tình
sống không cho chỉ riêng mình..
nhưng đời cứ thế vô hình , ngả nghiêng.
thầy bảo con phận truân chuyên
cuộc đời con cả uư phiền trong văn..
mỗi bài là một nếp nhăn
mà con vô ý con hằn lên ta ...
thấy ơi con lại về qua ..
lại ngồi than vản phong ba tình đời
chỉ là than thở thế thôi..
mà sao con thấy mắt người lại cay ..
Mùa đông năm 2009 , về thăm thầy Hoàng - chủ nhiệm 12A4 năm 2003-2004.
Noname > 19-11-20, 03:45 PM
tensieuquay Đã viết:Có nỗi nhớ đến chừng như lạ lẫm
Chỉ nhẹ nhàng mà rất đỗi bâng khuâng.
Nhớ người thầy đã xa cách bao năm
Khi trông thấy cánh phượng hồng nở muộn.
Nhớ những khi ánh hoàng hôn buông xuống
Bụi phấn rơi điểm thêm nét hao gầy
Cả gia tài sớm chiều luồn trên tay
Vẽ tương lai cho đàn con khờ dại.
Thầy dẫn qua những lối mòn thất bại
Dìu bước đi trên vấp ngã bao lần
Để đường đời phía trước lắm gian truân
Trang giấy trắng thơm tho màu mực tím.
Chợt một hôm tiếng trống trường bịn rịn
Chở đầy ắp những ngày tháng đã qua
Cuộc vui nào cũng đến hồi chia xa
Đôi mắt ấy vừa già thêm chút nữa.
Bước ra trường với bao điều chọn lựa
Tiếng ve kêu vào lãng quên mất rồi.
Và thời gian dần sang ngày nhà giáo
Lại bồi hồi cất tiếng gọi. Thầy ơi!
Bao nhiêu kỷ niệm vô tư
Làm sao sánh được cánh thư học trò.
ChieuPhai Đã viết:Cô ơi!
Khai trường.
Con rạo rực bước vào..
Ngày đầu đến lớp
thấy nôn nao
Ô kìa ánh mắt cô tha thiết
cúi đầu e thẹn, bước đi mau
..
Chín năm,
tình cờ lại gặp nhau.
Lòng vui,
con cất nhẹ lời chào
Cô ngồi bên nắm tay con mãi..
Lòng vui,
Cô chẳng nói câu nào..
21.11.2010
phucaodaicalata Đã viết:Hôm qua tôi đến nhà thăm cô
Ba năm cuộc đời đẩy xô bồ
Cô giận thằng học trò cưng nhất
Nước mắt chảy dài trên môi khô.
Tóc cô giờ đã bạc nữa đầu
Cháu bồng, cháu bế sướng vui sao
Cái bến trên con đường bục giảng
Cô thỏa chờ mong nỗi ước ao.
Cô dạy tôi, ngày đó ngỡ hôm qua
Năm cô nghĩ hưu sắp về già
Ấn tượng cuối cùng khi cô giảng
Thằng học trò - tôi nước mắt buồn so.
Cô dạy môn Văn cho bọn tôi
Cô dạy vần thơ tức cảnh đời
Ý tại ngôn ngoại - tôi nào rõ
Chỉ là một thằng nhóc ham chơi.
Tôi dâng cô một bài thơ chữa vơi
Tình thương ấp ủ đến bao đời
Nhưng tôi-kẻ nghèo ý, cạn nghĩ
Cô đọc rồi chẳng thể thấu tận nơi...
Cô ơi...
Tuyệt Hạ Tử
ĐN 21-11-10
Noname > 19-11-20, 03:46 PM
Long Giao Anh Đã viết:Kia màu bụi phấn
Giống như tóc thầy
Điểm những sợi bạc
Đong đầy yêu thương
Kia màu vẫn vương
Là màu của mực
Cầm tay cô vực
Nét chữ đầu đời
Kia màu giất trắng
Tâm hồn trẻ thơ
Lòng đầy bỡ ngỡ
Trong buổi khai trường
Kia màu bảng xanh
Một màu thơ mộng
Tâm hồn trải rộng
Dựng xây đất trời
TieuChieu Đã viết:Bảng đen phấn trắng lạ sao
Như đời đen - trắng hai màu khác chi
Học trò trên mặt lắm khi
Sa tăng - thánh thiện cùng ghi một dòng
Bục giảng bao bận lắng lòng
Nghe từng trăn trở lặng trong bước thầy
Theo từng nhịp thở tháng ngày
Vui buồn vương lại hôm nay đã nhiều.
Cây sao vẫn nhắc mỗi chiều
Em đem tung những tin yêu lên trời
Thả mơ ước khắp mọi nơi
Một thời bướm rộn hoa cười hồn nhiên.
Tiễn em một chặng đường êm
Con đò đến bến dịu hiền quay lui
Hai mùa mưa nắng ngậm ngùi
Cứ đưa lũ lượt bao người sang sông
Tình thầy ôi rộng mênh mông
Nào ai có thể đếm đong cho tường
Học trò rẽ vạn nẻo đường
Mấy ai thăm lại mái trường thuở xưa?
Nặng mang cái nghiệp đò đưa
Tâm thầy mãi vẹn một mùa trăng thiêng
Soi đời một bến truân chuyên
Vẫn tràn ngập ánh bình yên trong lòng.
19.11.2010
Góp vui chương trình
Ngạo Đã viết:Cô ơi!
Con về thăm lại trường xưa
Cây bàng đã cỗi bóng thưa mất rồi
Vẫn lời giảng dạy trên môi
Mà Cô con đã mất rồi nét xuân
Nhớ xưa cô giảng ân cần
Khuyên lơn bảo bọc mỗi lần con hư
Nhớ xưa cô kèm dạy tư
Nắn từng nét bút cộng trừ nhân chia
Nhớ xưa cô thức canh khuya
Chấm từng vết lỗi, rọi tia sáng đời
Cô ơi con nhớ cả đời
Công cô dạy bảo nên người hôm nay
Lớp xưa vẫn bục giảng này
Vẫn bụi phấn trắng nhẹ bay sân trường
Chút tình con gửi cô thương
Chẳng phải quà cáp, chỉ dường ý tâm
Mong cô sức khỏe phong lâm
Nuôi dạy con trẻ , sóng gầm tương lai
Cô ơi trọng trách trĩu vai
Tóc dường chấm phá cả hai sắc màu
Ngạo
Noname > 19-11-20, 03:48 PM
Hồ Yên Dung Đã viết:Cô giáo và em
20 tháng 11 năm 1991
sân trường
bóng nắng nghiêng nghiêng
có cô bướm trắng
vô duyên
bay hoài
cho nên
mắt phải trông ra
cho nên
Cô thấy
thấy và…
lặng im…
HNhu Đã viết:HNhu có một bài thơ cũ:
BỤI PHẤN.
( Kính tặng các thầy, cô, ngày 20/11 )
Một thời bụi phấn bay nghiêng.
Hạt rơi bục giảng, hạt xiên tóc thầy.
Hạt thì ngủ gục hiên tây.
Hạt thì lêu lổng tối ngày rong chơi.
Hạt thì chỉ thích thảnh thơi.
Nghêu ngao ca hát suốt thời học sinh.
Hạt thì học, cứ lình phình.
Ba chìm, bảy nổi, chỉ rình giấu phao.
Hạt thì bay tít trời cao.
Ngồi trên mây trắng ào ào làm thơ.
Chỉ một hạt bụi bơ vơ.
Đậu lên mi mắt làm mờ mắt cay.
Chiều nay bụi phấn nhớ thầy.
Trở về chốn cũ, trường gầy, thầy xa.
Bây giờ ngồi cất lời ca.
Tặng thầy bụi phấn, mắt nhòa mưa rơi
Bụi phấn ơi, bụi phấn ơi.
Biết bao bụi phấn ngang đời bay xiên.
( 22/11/09 - HNhu )
Hồ Yên Dung Đã viết:Ba và con
Kính tặng Ba yêu quý của con, 20/11/2002
Sáu mươi tuổi ba còn làm thầy giáo
Ngày ngày vui cùng trẻ đầu xanh
Học trò ba như chim chích trên cành
Sớm chiều đến ríu ran gian nhà nhỏ.
Ba dạy Toán, dạy cả môn Anh ngữ
Những bài giảng ngày xưa Ba từng dạy các con
Từ bàn tay ba, nét chữ vẫn tròn
Nét nhân cách của một đời nhà giáo.
Hết bài học rồi. Học trò Ba ngồi đó
Giống con ngày xưa, chăm chú lắng nghe
Ba hóa thành ông tiên trong truyện cổ
Vung đũa thần ban phát những ước mơ.
Nối nghiệp Ba con trở thành cô giáo
Trước học trò con mang bóng dáng Ba
Tay cầm phấn viết sao cho tròn chữ
Truyện cổ năm nào, con kể lại, say sưa…
Xuân Thanh > 19-11-20, 06:54 PM
Xuân Thanh > 19-11-20, 06:57 PM