RE: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng > 17-05-21, 07:36 PM
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (565)
Nỗi Chơi Vơi
Vi vút cánh ngàn ghị lắc lay
Tuyết sương lất phất tả tơi bay
Tối thầm lặng lẽ chờ duyên kiếp
Đêm vắng thẫn thờ vọng áng mây
Đường đến chơi vơi niềm héo rạc
Lối về khấp khểnh nỗi mờ phai
Nửa vầng lóng lánh đành thu lại
Hồn nhớ âm thầm nhỏ lệ cay.
1/2/2018
Nguyễn Thành Sáng
Niềm Trống Trải
Đông tàn gió bấc phủ hồn ai
Tuyết lạnh chơ vơ khựng gót hài
Kết nghĩa tâm giao hoài vẫn nhớ
Tri ân thắm thiết mãi chưa phai
Mà khi nhạn biệt khơi lòng xót
Bởi thế anh đi đọng mắt nai
Réo rắt ưu tư sầu cõi dạ
Niềm riêng khắc khoải rũ trang đài.
November 29, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (566)
Tình Muộn Thắm
Lữ khách nhàn du đã quá trưa
Động lòng kẻ sĩ, phổ vần thơ
Nồng nàn, thắm thiết như hương tỏa
Nhè nhẹ, lâng lâng tợ gió sờ
Xúc cảm tâm tình người trải bút
Cảm rung ước vọng kẻ chờ mơ
Hoàng hôn lộng gió, diều căng rộng
Tiếng sáo hay hay trổi nhịp đưa!
Nguyễn Thành Sáng
Muộn Tình
Hạ tận đông lai thiếu nữ chưa
Lần hò hẹn ước thoả hồn đưa
Ngài xinh dáng đẹp da bông tuyết
Mắt biếc hình thon mủi dọc dừa
Nhã nhặn yêu kiều quân tử thích
Hiền hoà uỷ mị đấng ông ưa
Mà sao mấy chục thanh xuân chửa
Nắng rụng thuyền neo hạnh phúc vừa?
November 29, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (567)
Qua Rồi Khoảnh Khắc Trần Ai
Hồn Lang hỡi! Đuôi đầu chàng thổ lộ
Cõi Ta Bà thống khổ khiến lệ chan
Giấc hồ điệp vỡ tan chìm đáy mộ
Chuỗi thăng trầm cảnh ngộ thấu trần gian
Phù sinh kiếp đọng hàn sương khóe mắt
Lỗi uyên ương quặn thắt nỗi đoạn trường
Quạnh tuế nguyệt tơ vương lòng se sắt
Đêm sang đêm dằn vặt siết sầu thương
Đời phiêu bạt nhiễu nhương trùm cuộc sống
Xe dã tràng xây mộng cát lầu trôi
Yêu ngăn cách xa xôi ngàn hướng vọng
Khúc bi ai lạc lõng nhạt vành môi…
Hiện âm giới bồi hồi duyên gặp lại
Ngớt ngậm ngùi ngang trái thuở thời qua
Vơi khuây khỏa phong ba làn cảm khái
Nhẹ thuyền tình hồ hải mãi ngân nga
Bầu huyền ảo khuyết tà đang khuất rặng
Trống điểm canh văng vẳng tiếng não nề
Hừng đông chiếu bốn bề soi sợi nắng
Lác đác rơi tuyết trắng phủ sơn khê
Tiết nhuốm lạnh tái tê len mạch huyết
Mảnh lụa tằm da diết thiếp ngồi khâu
Chàng hãy khoác áo hầu thêm ấm nhiệt
Nghĩa vợ chồng tha thiết thắm đượm sâu
Thôi nghịch cảnh bể dâu rầu hoạn nạn
Thôi muộn phiền lẻ bạn trỗi từng cơn
Thôi phận hẩm tủi hờn gương nứt rạn
Thôi miệt mài buồn chán nản cô đơn
Vẹn son sắt thiếp chơn tình trân quý
Giúp đẩy lùi thiên lý gợn điêu linh
Nay biển lặng sóng bình miền hoan hỷ
Trọn phỉ nguyền tri kỷ khắc hồn trinh.
November 29, 2018
Tam Muội
Thổn Thức Dưới Màn Đông
Mấy hôm rồi nàng ngồi bên ánh lửa
Trải đá vàng muôn thuở bậu Hồn Nương
Từng mối chỉ nhẹ trườn xuyên mảnh lụa
Ấm cho chồng những bửa đẫm hàn sương!
Vuốt vạt áo, nghe lòng thương da diết
Dấu yêu nè! Có biết vậy không em
Dẫu cõi âm trời đêm đang ngập rét
Có xá gì rên siết bởi con tim…
Dòng điệp khúc dịu êm dào dạt trỗi
Tận sâu cùng cứ mỗi lúc ngân nga
Kia dĩ vãng đậm đà thời lam khói
Hòa hôm nay vời vợi nghĩa tình ta
Ngoài mái hiên là đà nhành tuyết trắng
Lảy cánh ngàn lùa lạnh thả về đây
Muối lấm tấm thoảng bay vào tĩnh lặng
Gợi cái gì phấn chấn nỗi niềm say
Nàng hãy sát kề đây nghiêng suối tóc
Để ái ân vuốt dọc dãy hương thơm
Cho thấm thía từng cơn trào cảm xúc
Được bạn tình hạnh phúc đượm keo sơn!
Tiếng côn trùng nỉ non từ đâu đó
Gửi âm vang theo gió phả lời ru
Bầu giữa khuya mịt mù treo lối ngõ
Một cái gì chạnh nhớ thuở nghìn thu…
Chẳng thấy buồn mặc dù nơi cô tịch
Chẳng canh dài rả rích, nghẹn đìu hiu
Chẳng chuỗi ngày ngẩng chiều nhìn xa tít
Chẳng bao giờ khắng khít phải đăm chiêu
Và thật nhiều, thật nhiều thơ với mộng
Dưới khung trời lồng lộng ánh trăng sao
Đôi uyên ương ngọt ngào chung quyện bóng
Vướng nghiệp trần, dậy sóng khiến lìa nhau…
30/11/2018
Nguyễn Thành Sáng