RE: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
Nguyễn Thành Sáng > 26-04-21, 06:37 PM
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (503)
Chạnh Lòng Cuối Thu
Thời gian nghiệt ngã mãi ngân nga
Muôn vật lững lờ luân chuyển qua
Trăng sáng trăng lu trăng khắc lụn
Măng non măng héo lại măng già
Ngoài kia gió bấc bẽ bàng khơi
Báo hiệu đông lai thu nghẹn lời
Hoa cỏ đón mừng bông tuyết trắng
Hay buồn than thở bởi chơi vơi?
Những sáng tiết thu chim líu lo
Tinh sương vắt vẻo bám vườn nho
Nắng xuyên rực rỡ như thầm nhủ
Vạn sắc lung linh đang diễn trò
Nỗi niềm hồ hởi đó rồi đây
Cô đọng khẽ khàng khi ngọn tây
Ngăn ngắt hàn băng bầu ảm đạm
Phủ trùm ủ rũ quấn trời mây
Núi đồi lẳng lặng trải màu tang
Vũ trụ co ro nhạt ánh vàng
Sự sống hầu như chầm chậm phút
Lịm dần giấc mộng đợi xuân sang
Phiến lá cuối cùng da diết vương
Biệt cành trơ trọi rụng ven đường
Xót xa định mệnh xuôi con tạo
Mòn mỏi đâm chồi sẽ khuếch trương...
Chạnh lòng giăng lệ chuỗi long đong
Thấm thoát hồng nhan sắp nửa vòng
Tài sắc tiền tình danh vọng ấy
Thoáng tàn cát bụi giữa hư không.
November 10, 2018
Tam Muội
Đông Mang Nỗi Nhớ
Vạt nắng buông mình ngả xuống phương
Góc xa phản chiếu ánh u buồn
Chiều gom băng giá từ đâu đến
Để lạnh Thu tàn, cụm nhỏ sương!
Rỉ rả âm vang nước chảy ròng
Gợi sầu vương vấn mảnh thuyền rong
Giờ đang neo đậu bờ đâu đó
Hay vẫn lênh đênh tận giữa dòng
Tàn cây lất phất nhánh đong đưa
Thỉnh thoảng vàng rơi dưới ngọn lùa
Như thể tỏ lòng ôm tức tưởi
Phơi bày lác đác kiện mây mưa!
Nhưng rồi vũ trụ cũng dần xoay
Rét đẫm trùm lên khắp chỗ nầy
Mảng xám lờ mờ treo kín ngõ
Mịt mù, ảm đạm bốn bề vây
Phận số con người chuỗi sống mang
Buồn vui, sướng khổ cõi dương trần
Phù vân khoảnh khắc bầu thay đổi
Xuân, hạ, thu, đông cuộc chuyển vòng
Năm nào mơn mởn ngập đầy mơ
Đường rộng thênh thang chẳng đợi chờ
Đêm hái trăng sao, ngày giỡn gió
Sớm hôm kết mộng dệt thành thơ
Giờ thì kẻ đó có còn chi
Bởi chút nữa đây nhạt bóng thề
Lặng lẽ co mình run trước cửa
Bâng khuâng nhìn lộ nhớ thời đi…
11/11/2018
Nguyễn Thành sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (504)
Đông Mang Nỗi Nhớ
Vạt nắng buông mình ngả xuống phương
Góc xa phản chiếu ánh u buồn
Chiều gom băng giá từ đâu đến
Để lạnh Thu tàn, cụm nhỏ sương!
Rỉ rả âm vang nước chảy ròng
Gợi sầu vương vấn mảnh thuyền rong
Giờ đang neo đậu bờ đâu đó
Hay vẫn lênh đênh tận giữa dòng
Tàn cây lất phất nhánh đong đưa
Thỉnh thoảng vàng rơi dưới ngọn lùa
Như thể tỏ lòng ôm tức tưởi
Phơi bày lác đác kiện mây mưa!
Nhưng rồi vũ trụ cũng dần xoay
Rét đẫm trùm lên khắp chỗ nầy
Mảng xám lờ mờ treo kín ngõ
Mịt mù, ảm đạm bốn bề vây
Phận số con người chuỗi sống mang
Buồn vui, sướng khổ cõi dương trần
Phù vân khoảnh khắc bầu thay đổi
Xuân, hạ, thu, đông cuộc chuyển vòng
Năm nào mơn mởn ngập đầy mơ
Đường rộng thênh thang chẳng đợi chờ
Đêm hái trăng sao, ngày giỡn gió
Sớm hôm kết mộng dệt thành thơ
Giờ thì kẻ đó có còn chi
Bởi chút nữa đây nhạt bóng thề
Lặng lẽ co mình run trước cửa
Bâng khuâng nhìn lộ nhớ thời đi…
11/11/2018
Nguyễn Thành sáng
Đêm Buông Sợi Nhớ
Vắng nhau mấy buổi vấn vương sầu
Thắc thỏm bồi hồi dạ để đâu
Giây phút phiêu diêu ngàn hướng vọng
Vấn chàng có cảm nghĩ về nhau?
Bâng khuâng trăn trở giữa canh dài
Thổn thức tơ chùng rũ dáng mai
Gió thoảng lao xao se sắt lạnh
Ru hồn phiến lá nhạt nhoà phai
Dõi muôn biển rộng chốn xa xăm
Khắc khoải ưu tư cảnh oái oăm
Héo hắt thu tàn đông phảng phất
Cõi lòng ray rứt chuyện trăm năm
Lặng lẽ rã rời mảng chiếu manh
Vầng trăng ảm đạm xám vây quanh
Cồn cào ngọn sóng âm thầm gợn
Than thở thạch sùng, chạnh nhớ anh
Mơ màng khoảnh khắc nghĩa tâm giao
Ảo ảnh tin yêu thấm ngọt ngào
Gửi mắt, bờ môi, làn thở nóng
Phong tình cháy bỏng mãi tìm trao
Ai vui hạnh phúc ái nồng say
Ai quạnh quẽ đau khiến lắt lay
Ai tạc in sâu hình bóng ấy
Ai lời thủ thỉ ấm vòng tay
Ngoài song bàng bạc ánh sao loang
Gối lẻ chăn đơn luống võ vàng
Văng vẳng tiếng chàng đêm tĩnh mịch
Lẩn vào sương khói chuỗi mênh mang.
November 12, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (505)
Đêm Buông Sợi Nhớ
Vắng nhau mấy buổi vấn vương sầu
Thắc thỏm bồi hồi dạ để đâu
Giây phút phiêu diêu ngàn hướng vọng
Vấn chàng có cảm nghĩ về nhau?
Bâng khuâng trăn trở giữa canh dài
Thổn thức tơ chùng rũ dáng mai
Gió thoảng lao xao se sắt lạnh
Ru hồn phiến lá nhạt nhoà phai
Dõi muôn biển rộng chốn xa xăm
Khắc khoải ưu tư cảnh oái oăm
Héo hắt thu tàn đông phảng phất
Cõi lòng ray rứt chuyện trăm năm
Lặng lẽ rã rời mảng chiếu manh
Vầng trăng ảm đạm xám vây quanh
Cồn cào ngọn sóng âm thầm gợn
Than thở thạch sùng, chạnh nhớ anh
Mơ màng khoảnh khắc nghĩa tâm giao
Ảo ảnh tin yêu thấm ngọt ngào
Gửi mắt, bờ môi, làn thở nóng
Phong tình cháy bỏng mãi tìm trao
Ai vui hạnh phúc ái nồng say
Ai quạnh quẽ đau khiến lắt lay
Ai tạc in sâu hình bóng ấy
Ai lời thủ thỉ ấm vòng tay
Ngoài song bàng bạc ánh sao loang
Gối lẻ chăn đơn luống võ vàng
Văng vẳng tiếng chàng đêm tĩnh mịch
Lẩn vào sương khói chuỗi mênh mang.
November 12, 2018
Tam Muội
Trọn Đời Ấp Ủ
Mấy buổi rồi bước vào mảng trắng
Nhìn không gian vắng lặng u buồn
Bâng khuâng chạnh nhớ Hồn Thương
Tâm tư man mác, vọng phương nghìn trùng!
Bầu không gian mênh mông, diệu vợi
Tiếng hẹn thề, luống đợi nhiều mơ
Lắm khi thao thức, thẫn thờ
Khỏa khuây khoảnh khắc, trải thơ giải sầu
Duyên mộng ước nhịp cầu đã lỡ
Chuỗi tháng ngày vò võ, xót xa
Trăng thanh hoá lại trăng tà
Để hồn yêu dấu ngân nga, nghẹn ngào
Có đôi lúc ửng trào ánh lệ
Dưới khung mờ ráng xế đìu hiu
Nỗi niềm vương vấn liêu xiêu
Bao nhiêu vương vấn, bấy chiều sầu tênh
Ai hạnh phúc với tình thắm đượm
Ai ngọt ngào hôm sớm kề bên
Ai vui thuyền ái bồng bềnh
Ai đường về mộng thang thênh nở đầy…
Còn riêng ta gió lay lóng lánh
Dãy hàn sương đọng nhánh rũ hồ
Canh khuya rung lắc, vật vờ
Nhẹ rơi từng giọt cạnh bờ đẫm loang
Ta nhớ nàng! Yêu nàng chất ngất
Tất cả nầy kỷ cất giữa tim
Dẫu rằng lỡ mối tơ duyên
Trọn đời ấp ủ bóng hiền của em!
12/11/2018
Nguyễn Thành Sáng