Xin lỗi mẹ… C0n đã Sai<br />
<br />
<br />
Đ chạy đến gọng hốt hoảng : <br />
- Mày định đi đâu thế Q ? Hôm nay được nghỉ sớm về nhà t chơi đi ?...<br />
Chưa kịp phản ứng gì Q rep lại luôn : “ để hôm khác nhé , hôm nay tao bận rồi “ sory<br />
<br />
- Lại vào nhà Thế Anh à . Đm .. hay ho đéo gì cái chuyện cờ bạc ấy mà chơi, chúng mày định chém giết nhau đến bao giờ nữa , làm thế có xứng với V không… nó nói với giọng bực tức<br />
<br />
- Mày kệ tao , về trước đi …. Nói song rồi Q nhấn ga , phi một mạch đến nhà Thế Anh , đến một nơi mà ngày nào nó cũng đến , một nơi mà ở đó chỉ có người Thắng hoặc kẻ thua…<br />
<br />
♣ Những tháng ngày tăm tối :<br />
<br />
Suốt gần một tháng nay , ngày nào cũng vậy , cứ tan học về , không ai bảo ai tất cả bọn tôi đều chui đầu vào nhà T.Anh ..<br />
<br />
Tất cả tụ tập Đầy Đủ dưới cổng trường chưa đầy 5phút ! Rồi cả bọn tằng tằng tiến về nhà Thế anh như thể đi đòi nợ , đi lấy lại những gì mà mình đã mất từ hôm qua … Đoàn xe lăn bánh từ 243 HQV cho đến điểm cuối là 36a4 Phạm Văn Đồng thì dừng lại … <br />
<br />
Đồng hồ đã điểm đúng 12h … Trong khi chờ đợi thăng cu Áp đi mua bài về chúng tôi tranh thủ rửa mặt mũi chân tay , rồi lót dạ cái bánh , bát xôi …vv <br />
Và cừ như thế cuộc chiến của chúng tôi cứ kéo dài cho đến khi người nào bỏ cuộc … thằng nào đen , tiền ít chỉ trụ được chưa đầy 1h … Đen như thằng Áp ý , ngày nào cũng chơi mà không ngày nào thắng .. <br />
<br />
- Vứt t vay 500k Quân , Áp nói với giọng rất điềm tĩnh dù cho nó đã thua rất nhiều rồi… lúc này đã hơn 5h<br />
<br />
- Tôi giả vờ như không nghe thấy gì và cố tình chơi tiếp<br />
<br />
- ĐM … nhanh lên .. anh e mà phải nghĩ à .. thứ 2 tao trả …??<br />
<br />
- Mặc dù không muốn nhưng tôi vẫn phải đưa cho nó , không nó còn lèo nhèo mãi… 1tr500k nhé .. đúng hẹn đấy không tao đồ sác mày chết…<br />
Cừ như vậy … chúng nó vay nhau loạn hết cả lên , đúng là càng đen càng máu … tôi nhếch mép cười thầm , mấy thằng trẻ con… <br />
<br />
Cả bọn đang say sưa thì ở đâu đó có tiếng chuông điên thoại vang lên , càng lúc càng dồn dập ở cuối căn phòng… <br />
<br />
Ngồi ngay gần đấy thằng Minh uể oải nhoài người ra với lấy cái điên thoại..<br />
- Điện thoại của thằng nào này ? 113 gọi đó<br />
Ngay lập tức tôi nhìn vào đồng hồ đã 19h hơn từ lúc nào rồi .. mau giật điện thoại cùng lúc tôi xua tay làm ám hiệu cho mấy con bạc không nói … thì ngay lập tức đầu dây bên kia vọng lại :<br />
<br />
- Con đi đâu mà giờ chưa về ? mẹ hỏi tôi với giọng đầy lo lắng<br />
<br />
- Hôm nay con đi mua đồ thực hành cho lớp , tí nữa con về … nói song tôi cúp máy luôn …<br />
Và ….. lại tiếp tục ….lúc này tôi đã thắng hơn 900k<br />
<br />
+++<br />
<br />
Ngày hôm sau <br />
<br />
Sau khi trực nhật song , lúc này là 3h30 … chúng tôi lại tụ tập , lại chơi đi chơi lại một chò chơi mà không biết chán.. Hôm nay tôi thấy lác đác đã có mấy thằng cắm điện thoại như Đạt và Minh .. chiều nay 7 , 8 thằng chúng tôi lại mân mê 36 quân bài như mọi hôm.. trước khi chơi thằng cu Long có ý kiến :<br />
- Hôm nay nghỉ sớm nhé , đéo chơi ‘ Lốc Ao ‘ như mọi hôm đâu .. nó nói với giọng ức chế .. vì hôm qua cả bọn đéo cho nó về sớm nấu cơm chỉ vì nó thắng nhiều quá để rồi về nó bị mẹ lật ngửa ra cho mấy cái roi vào mông .. Đến giờ vẫn còn đau . Long kể …<br />
- Chơi được một lúc thì tôi về trước vì hôm nay hơi mệt..<br />
<br />
+++<br />
<br />
Hai ngày sau đó :<br />
<br />
Vừa bước đến lớp thì chúng nó nhìn tôi với ánh mắt in hình viên đạn , và như muốn ăn thịt tôi nữa, chắc vì ăn của chúng nó thua nhiều quá đây mà … sau những chuỗi ngày thắng trận liên tiếp thì hôm nay tôi mới nhận được cảm giác thua…Hôm nay tôi đen quá vì thế mà mấy cậu bé cứ lao vào đặt cược với tôi như thể bắt được mỏ vàng kara 4 con 9 vậy …<br />
<br />
Và cũng giống hôm trước đang chơi thì 113 lại gọi về triệu tập…<br />
<br />
- Bực cả mình , đã đen thì chớ .. mồm tôi nói tay thì quay sang tắt máy và chuyển về chế độ im lặng…<br />
19h40 tất cả đứng dậy … hôm nay thua hơn 1tr mà tôi chả có cảm giác gì chả thấm vào đâu so với 5ngày tôi đại thắng…<br />
Nhìn vào máy thì có tới 25cuộc gọi nhỡ … của 1 số điên thoại 113<br />
Tôi vội lấy xe và phóng về nhà luôn….<br />
<br />
♣ Nước mắt và sự hối hận<br />
<br />
Trước mắt tôi là mẹ , người gày gò , ốm yếu , đang ngồi khâu lại từng cúc áo đã bị tuột của tôi . . . mâm cơm vẫn ở đấy với 2 đôi đũa , 2 cái bát và những món tôi thích ăn nữa.<br />
<br />
- Chưa kịp chào ! thì trong nhà đã vang lên 1 giọng nói nhỏ nhẹ , khá dịu dàng , chu đáo nữa ..<br />
<br />
- Con đi đâu mà giờ này mới về ? nhanh vào rửa mặt rồi ra ăn cơm với mẹ..<br />
<br />
- Tôi vờ đánh trống lảng : sao lại đợi con , lần sau mẹ đói thì cứ ăn trước đi .<br />
- Nhà chỉ có mỗi 2 mẹ con , bố thì về quê suốt , không đợi con thì đợi ai nào, nói xong mẹ cười và ngồi xuống mâm xới cơm trong khi tôi đang đi rửa mặt ……………………………..<br />
Tôi cảm thấy có cái gì đăng đắng trong cổ họng , mặc dù cơm mẹ nấu hôm nay rất ngon … tôi quay sang nhìn mẹ thì bỗng thấy tóc mẹ đã bạc nhiều đi , ở dưới khóe mắt xuất hiện nhiều vết chân chim hơn , bàn tay gầy và thô ráp nữa … họng tôi nghẹn đắng , không nói được một lời nào trong bữa ăn chỉ cắm đầu lên cái tivi ,và thấy mình thực sự bất hiếu…<br />
<br />
+++<br />
<br />
Tôi lên phòng và bắt đầu suy nghĩ … <br />
<br />
Vì Sao tóc mẹ lại bạc nhiều thế , bạc nhiều hơn so với người cùng tuổi ?<br />
<br />
Sao Mắt mẹ nhăn thế , nhăn nhiều hơn so với người cùng tuổi ?<br />
<br />
Sao tay me thô ráp thế , không mịn màng như các bà mẹ khác ?<br />
<br />
Chắc là vì … vì tôi thấy <br />
<br />
Tôi thấy mỗi lần rủ bạn bè về nhà ăn uống tụ tập , cùng mấy thùng bia , anh em bàn tán chuyện đời thường , chuyện học hành , chuyện công việc , chuyện tình yêu , đủ thứ chuyện nhậu hoài bàn không hết … Tôi thấy mẹ cặm cụi don dẹp thức ăn dư , nhặt từng vỏ lon để sớm mai bán đồng nát , đổi lấy chục chanh pha nước cho thằng con uống…<br />
<br />
Tôi thấy mẹ tôi ngập ngừng lựa chọn từng tờ báo và hỏi cái này có bán được không con ….<br />
<br />
Tôi thấy mẹ tôi trằn trọc mãi , 2h rồi xem thằng con đã hết ốm chưa ?<br />
<br />
Rồi tôi lại thấy những giọt nước mắt lăn trên má mẹ khi tôi sốt quá cao?<br />
<br />
Tôi thấy mẹ căm cụi nhóm than , nấu cháo thịt cho tôi ăn giải sốt , mặt mẹ nhọ nhem vì tàn than bay vào…<br />
<br />
Tôi thấy mẹ cuống cuồng đi vay mượn tiền để cho tôi đóng học đúng ngày ..<br />
<br />
Tôi thấy mẹ nghiện xem Cải lương nhưng lại giả vờ như không có vì tôi đang ôm lấy trương trình ca nhạc yêu thích…<br />
<br />
Tôi thấy tôi suốt ngày ôm lấy cái máy tính nhưng chả thể nào tính được sự hi sinh của người mẹ ….<br />
<br />
Tôi thấy mẹ suốt đời vụn vặt mà dạy con mình những bài học lớn lao …<br />
<br />
Tôi thấy tôi vì tiền mà đã quên đi mẹ … quên đi một người vẫn âm thầm lo lắng chăm sóc cho tôi<br />
<br />
Để rồi hôm nay nhìn lại tôi mới tiếc và thấy hối hận vì những điều mình làm đã qua …. Để rồi hôm nay khi đọc lại lá thư này tôi lại khóc , lại khóc thêm một lần nữa : <br />
<br />
“ Đêm ngày ….<br />
Q … Con yêu của mẹ ! <br />
Mẹ muốn nói chuyện , tâm sự với con nhiều song con không để mẹ nói hết những suy nghĩ của mẹ đối với con , cho nên hôm nay mẹ viết những dòng chữ này mong con hãy đọc hết còn đối sử thế nào là quyền của con . Mẹ biết rằng tất cả những điều mẹ nói làm con không vừa long , và những việc mẹ đã , đang làm là đều vì con cho con tất cả . <br />
<br />
Q à ! Con biết không mẹ rất buồn , buồn không sao tả nổi , mẹ không muốn khóc nhưng sao nước mắt cứ tuôn trào , con không hiểu mẹ nên con đối sử với mẹ như vậy . Đi không hỏi , về không chào , đá thúng ,búng lia , mặt nặng mày cau , không hỏi han mẹ không chuyện trò . Cả chiều tối qua mẹ đau đầu suốt đêm không ngủ , mẹ chỉ muốn con hỏi mẹ lam sao , con lấy dầu cho mẹ bôi , lấy thuốc cho mẹ uống , mua cao cho mẹ dán như ngày xưa nữa, con lầm lì … Mẹ buồn lắm , rất buồn , mẹ không biết nói như thế nào , làm như thế nào để con hiểu được lòng mẹ …Con biết không ??? Lúc nào mẹ cũng sợ , chỉ sợ con hư , mẹ biết rằng con của mẹ không thế (con ngoan)<br />
<br />
Song mẹ vẫn sợ con chơi bời , đua đòi với bạn mà xa ngã. Nên mẹ ngăn , mẹ kiểm tra con , làm con không hài lòng mà có thái độ đó đối với mẹ , cho mẹ sin lỗi con nhé .. Con nên nhớ mẹ có bệnh Huyết áp cao , Đau đầu , Khó ngủ mẹ sợ 1 ngày nào đó gặp chuyện không may , Mẹ chết khi con chưa được trưởng thành , mẹ sợ mẹ lo con không được bằng anh , bằng em , bằng bạn , bè . Nên tất cả những điều mẹ nói , những điều mẹ làm đều vì con và dành cho con tất cả… nhiều đêm mất ngủ mẹ nghĩ nhỡ mẹ đau đầu nhiều dẫn đến bị ung thư não , mẹ không sống được bao nhiêu , mẹ không được nhìn thấy vợ con con . Mẹ không được bế cháu cho con thì như thế nào ? ( mẹ buồn , buồn nhiều lắm con à) không muốn nói với con những điều này song vì cách có những lúc mẹ cáu gắt vô lý cũng là những chuyện đó con hiểu không? ? Con đang ở tuổi ăn tuổi học , Mẹ cư sử , thái độ của con qua nhiều lần , mẹ góp ý con không vừa lòng , nên mẹ nói để con biết , mong con hiểu mẹ .<br />
<br />
Thôi mẹ chỉ nói với con một số điều như vậy thôi , còn nhiều điều mẹ muốn nói nhưng giấy bút làm sao viết hết được , nếu con muốn biết muốn tâm sự cùng mẹ thì con hãy gần mẹ vậy thôi . Mẹ viết vài lời tâm sự cùng con mong con đọc hết và hiểu cho mẹ… Mẹ biết rằng con chưa thể hiểu hết được song sự thông minh khôn lớn của con , mẹ biết rằng con có thể hiểu được phần nào . Me chúc con ngoan , mạnh khỏe …<br />
Mẹ của con….<br />
<br />
và cứ thế tôi cứ ngồi ôm lá thư hối hận và khóc ... khóc cho những lỗi lầm còn quá thơ trẻ .. khóc thưong người mẹ gầy gò ốm yếu cả đời tần tảo dầm sương dãi nắng vì con .. khóc cho lần cuối .. lần cuối cùng ... vì tôi biết qua ngày hôm nay tôi sẽ chở thành 1 người khác , tôi sẽ làm lại từ đầu .. vì mẹ ...vì tôi ... và cả tương lai tôi nữa ... còn các bạn thì sao... đã bao lần dành 1 chút thời gian để nghĩ về sự hi sinh của người mẹ nghĩ về công lao trời biển của mẹ mình ..
Posted on Fri, 29 Apr 2011 07:46:46 +0000 at
http://forum.petalia.org/index.php?/topic/63381-xin-l%e1%bb%97i-m%e1%ba%b9-con-da-sai/