<span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'><strong class='bbc'>Có thể sẽ rất lâu, có thể sẽ không bao giờ em trở lại  với anh, nhưng anh không bao giờ hết yêu em, chỉ duy nhất một mình em  thôi. Anh chẳng có tài cán gì, cũng chẳng có ai giúp anh, nhưng anh tin  rằng với tình yêu chân thành anh đã dành cho em, một ngày nào đó em sẽ  hiểu, sẽ nhận ra rằng anh vẫn yêu em.</strong></span></span></span><br />
<br />
<br />
<br />
 											<span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Em yêu,  anh hiểu ngay lúc này đây anh  không có quyền nói hai tiếng “em yêu”  với em, nhưng anh không biết dùng  từ nào chính xác hơn, có ý nghĩa hơn  để nói với em, vì có lúc nào mà anh  không yêu em.</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Đã hơn 2 tháng  nay khi anh đã thấm  thía, đã quá ê chề trong niềm đau mất em. Anh có  những lúc như điên như  dại trong nỗi niềm nhớ mong em, từ đó anh chợt  hiểu ra rằng anh yêu em  như thế nào. Thật ra nói yêu em như thế nào thì  anh cũng không giải  thích được, chỉ biết rằng anh yêu em thật nhiều kể  cả khi biết em không  còn nghĩ gì tới anh nữa, kể cả khi biết em đang vui  vẻ hạnh phúc bên  người yêu mới, còn nỗi đau nào hơn thế hả em.</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Từng  đêm, từng đêm anh vẫn ôm ấp những  hình ảnh của em trong những tháng  ngày đã qua. Hình ảnh của em luôn ở  trong anh, lúc vui, lúc buồn, lúc  giận giữ, lúc yêu kiều. Nhưng lúc nào  hình ảnh của em cũng ngự trị nơi  sâu thẳm nhất trong anh, lúc nào cũng  sẵn sàng xuất hiện mỗi khi anh nhớ  em, mà hầu như lúc nào cũng vậy, từ  trước nữa kia. Cũng có lúc ở ngay  bên cạnh em, em đó nhưng anh cũng đã  nhớ em rồi. Hình ảnh của em trong  anh lúc nào cũng thật đẹp, thật mong  manh như một vật vô cùng qúy giá mà  bất kỳ lúc nào anh cũng có thể  đánh mất em. Và giờ thì anh đã mất em  thật rồi.</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Giờ đây, ngày qua  ngày, anh chỉ còn  biết lao đầu vào công việc, tìm niềm vui trong công  việc để khoả lấp đi  nỗi trống vắng trong anh. Cũng may mắn là anh còn  tìm được niềm đam mê  trong công việc, để mỗi khi làm việc anh sẽ phải  tạm quên em, anh tạm  cất hình ảnh của em vào nơi sâu kín nhất. Nhưng rồi  khi hoàn tất công  việc, hình ảnh của em lại trào dâng mãnh liệt trong  anh, có những lúc  anh như muốn gào, muốn thét gọi tên em. Em có thể nói  là anh khùng (mấy  thằng bạn anh đã nói anh như vậy rồi), vì có lúc anh  cảm thấy mình như  điên như dại khi nhớ em. Nhưng khi nghĩ rằng em đang  êm ấm đang hạnh  phúc với người yêu mới thì anh chỉ còn biết chết lặng  đau đớn cất giấu  nỗi niềm mong nhớ em.</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Mỗi  ngày trôi qua, cứ mỗi buổi chiều  sau khi xong việc, về tới phòng nhà,  khi một mình anh ở lại trong  phòng, đó là thời gian anh sợ nhất trong  ngày. Phải đối mặt với chính  mình, anh biết anh đã mất em thật rồi. Đó  là những thời gian anh cảm  thấy trống vắng và đớn đau vô cùng.   Từng  chiều anh ngồi nhớ lại những  hình ảnh của những ngày tháng êm đềm đã  qua, đọc những dòng tin nhắn  của em còn lưu trong máy, đọc lại những tin  nhắn anh đã gửi cho em, nhớ  lại những gì mình đã nói với em qua điện  thoại, nhớ những phút giây  được gặp em sau ngày anh nói tiếng chia tay,  anh như muốn đào bới trong  những gì còn sót lại để tìm trong đó một chút  gì gọi là yêu thương em  dành cho anh trong lúc này. Nhưng tìm mãi, tìm  mãi cũng chỉ là hư vô,  có chăng nữa thì cũng chỉ là anh tự dối mình, để  lòng bớt đau...</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Anh có đọc  được một câu như thế này:  "Hạnh phúc là khi có một công việc để làm, có  một ước mơ để hy vọng và  có một người để yêu thương!”. Nghĩ lại anh thấy  cũng đúng. Anh từng  hạnh phúc biết bao khi có em, những ước mơ cùng em  đi đến hết đời này.  Anh hạnh phúc biết bao khi anh thấy niềm đam mê  trong công việc. Công  việc của anh lúc này cũng đang bắt đầu trên đà  phát triển, anh rất an  tâm về cuộc sống của chúng ta sau này. Tuy hiện  tại vẫn còn một chút  khó khăn, nhưng nó là hiện tại. Anh muốn cho em  biết rằng anh cũng  không đến nỗi vô dụng, để em có thể tự hào về anh.    Anh đã rất cố gắng  nỗ lực hết mình vì tương lai của chúng ta. Nhưng nào  ngờ khi mọi  chuyện chưa có kết quả gì khả quan thì em đã đi mất rồi.</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Anh như người mất hồn mỗi khi anh nghĩ  tới việc đó, đã có lúc anh như  muốn buông xuôi tất cả để ai muốn làm gì  thì làm, nhưng dẫu sao công  việc vẫn là công việc. Anh cảm thấy mất  hết ý nghĩa trong anh khi anh  không còn có em.   Giờ tất cả đã không  còn lại gì nữa, tất cả những dự  định của anh cho cuộc sống của 2 đứa  mình đã không còn nữa, và em cũng  đã lìa xa anh. Giờ anh thấy mình hạnh  phúc nữa hay sao?</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Anh  không muốn quay trở về Hàng Xanh  chút nào, vì mỗi lần khi anh về tới  đấy thì lòng anh nặng trĩu với bao  nỗi niềm nhớ mong, luyến tiếc, tiếc  sao mình không còn có nhau, tiếc  sao em đã bỏ anh mà ra đi. Anh cứ chạy,  nhưng hồn anh như cứ vấn vương  nơi có em. Nhìn mọi thứ chung quanh,  cũng những con đường quen thuộc  đó, mà giờ anh lặng lẽ ra đi khi em  không ngoảnh mặt lại dù để nói một  lời. Dẫu không muốn nhưng khi hiểu  rằng nơi đây không còn có chỗ cho  anh nữa thì anh cũng phải đi thôi.</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Anh  hiểu là em đang hạnh phúc biết  chừng nào, nhìn biểu hiện của em qua  những lần em liên lạc với người ấy  là anh hiểu được. Em yêu, từng đêm  anh vẫn thầm gọi tên em, vẫn thầm  nói với em bao điều, không biết em có  nghe thấy không. Anh vẫn nguyện  cầu cho em được hạnh phúc, được bình an  và hơn tất cả anh vẫn nguyện  cầu để em về lại bên anh.   Anh nguyện sẽ  sống tốt hơn, sẽ làm việc tốt  hơn để được xứng đáng với em hơn. Anh sẽ  yêu em nhiều hơn, sẽ làm hết  những gì có thể để em được hạnh phúc, để em  được an nhàn. Anh vẫn cầu  mong cho từng đêm anh được canh chừng bên  giấc ngủ của em, để giấc ngủ  của em được bình an với những giấc mơ thật  đẹp chỉ có em và anh trong  đó. Anh vẫn ước ao lại được ôm em trong tay  anh, được hôn lên môi mắt  em những nụ hôn nồng cháy như những ngày đầu  mình yêu nhau.   Anh sẽ  không làm gì để em phải hờn giận anh nữa, anh  cũng sẽ không hờn ghen vu  vơ nữa, không ghen với những suy nghĩ tầm  thường của một thằng đàn ông  tầm thường nữa. Anh sẽ cố tự hoàn thiện  mình để em sẽ vui khi mình có  nhau...</span></span></span><br />
<div class='bbc_center'><br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'><img src='http://xedapdoi.vn/xddms/upload/fck/image/HUYEN1.jpg' alt='Posted Image' class='bbc_img' /></span></span></span></div><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Anh  yêu em biết chừng nào, có thể em  không tin, nhưng thật lòng anh yêu em  hơn chính bản thân anh, anh sẵn  sàng hy sinh tất cả vì em.   Anh không  muốn em phải đánh đổi thứ gì,  chỉ mong em hiểu và quay về với anh. Với  anh em là tất cả, tất cả hạnh  phúc của thế gian này, em là báu vật mà  anh đã tìm được, là tất cả  những niềm đau trên thế gian này gom lại, là  những tia hy vọng thắp  sáng cho những cuộc đời cơ cực. Không gì có thể  so sánh với em của anh  được.   Không phải anh tự trách mình hay anh  trách cứ gì em, vì em  không có lỗi gì cả, tình yêu vốn không có lỗi phải  không em. Anh biết  yêu và được sống cho người mình yêu cũng là một niềm  hạnh phúc, nhưng  nếu yêu và được yêu thì hạnh phúc đó sẽ được nhân lên  gấp triệu lần.</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Anh hiểu và cảm  nhận được hạnh phúc của  em hiện nay, nhưng anh vẫn thấy ân hận vô cùng  vì đã có em, giữ được  em bên anh gần 4 năm mà giờ đây đành mất em.    Trong cuộc đời mình đây  có lẽ là lỗi lầm lớn nhất của anh, một lỗi lầm  anh không bao giờ tự tha  thứ cho mình. Anh mất em vì anh rất hiểu em,  anh đã tin rằng khi em  yêu thì cho dù em có những biểu hiện vui vẻ thân  mật với người khác thì  cũng chỉ là bình thường khi con tim em đã thuộc  về ai đó, mà lúc đó  lại là anh. Anh đã không hề đề phòng cho việc em  đồng ý chia tay với  anh để đến với người khác, vì thế anh thật bất ngờ  và đau đớn vô cùng  khi em dứt áo ra đi.   Nhưng anh vẫn hy vọng và tin  rằng anh sẽ tìm lại  được em, anh sẽ đi tìm em dù em ở nơi đâu, dù em có  như thế nào thì  anh cũng vẫn yêu em. Em yêu, anh sẽ vẫn chờ em, có thể  đến hết cuộc đời  này, nhưng xin em hiểu cho anh, dẫu có đớn đau, dẫu có  tuyệt vọng thì  anh cũng vẫn tin rằng anh sẽ tìm lại được em của anh ngày  nào, em có  tin vào điều đó không em.</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Em  biết không, mấy hôm nay đọc báo thấy  bao người vì bị phụ tình mà đã làm  bao khổ đau cho người mình yêu. Anh  hiểu khi người ta yêu và bị phụ bạc  thì sẽ đớn đau như thế nào, nhưng  sao lại gây ra đau đớn cho chính  người mình yêu. Với anh, dẫu có đớn  đau thế nào thì anh cũng vẫn trân  trọng, tôn thờ và bảo vệ em. Anh sẽ  không để bất kỳ ai làm điều gì có  hại cho em.</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Giờ đã hơn một giờ  khuya rồi, em chắc  đang ngủ say, hãy cứ ngủ ngon đi em nhé. Dẫu xa em,  nhưng anh vẫn sẽ  luôn ở bên em mỗi khi em cần, chỉ cần em có nghĩ đến  anh, em còn cần  đến anh là anh cảm thấy mãn nguyện lắm rồi. Chỉ cần được  làm gì có ích  cho em dù nhỏ nhặt anh cũng sẽ thấy hạnh phúc vô cùng.     Có thể em  không hiểu, nhưng cảm giác của anh về em vẫn như ngày nào khi  mình còn  có nhau. Anh vẫn yêu em, vẫn mong đợi em, những lúc này anh  vẫn nghĩ  rằng chỉ là những ngày anh tạm xa em giống như khi phải đi công  tác xa  vậy thôi. Dẫu em có nói gì, có làm gì thì anh cũng vẫn như vậy. Em sẽ  quay trở về với anh, yêu lắm, thương lắm em có biết không.</span></span></span><br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Mong bình an luôn ở bên em.</span></span></span><br />
<br />
 <em class='bbc'><span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Yêu em, hôn em ngàn lần.</span></span></span></em><br />
<br />
<br />
 <span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'>Lời tâm sự thổn thức của bạn</span></span></span><span style='font-family: Times New Roman'><span style='font-size: 17px;'><span style='color: #000000'> <strong class='bbc'>Người không tên</strong></span></span></span>
Posted on Fri, 19 Nov 2010 17:30:18 +0000 at 
http://forum.petalia.org/index.php?/topi...%bb%9d-em/